Nằm mơ tưởng chỉ cởi trần
Gió lay tờ báo nhớ quần chưa khô
Ðời tàn bèo dạt sóng xô
Chỉ vì người lỡ hoan hô lầm người!
(Thơ Nguyễn Hữu Nhật)
Mới đây, vào ngày 12 - 10 - 2008, đài phát thanh Việt Nam Hải Ngoại* đã thực hiện một cuộc phỏng vấn ông Trần Phong Vũ, Chủ nhiệm Diễn Ðàn Giáo Dân, do phóng viên Hồng Phúc thực hiện. Chủ đề của cuộc phỏng vấn này là:
- Chúng ta nên có thái độ như thế nào đối với những người cộng sản phản tỉnh?
Tóm tắt những ý kiến của ông Trần Phong Vũ:
1. Ông nêu ra những nhân vật "phản tỉnh" điển hình, chẳng hạn như: Bùi Tín, Vũ Thư Hiên, Dương Thu Hương, Nguyễn Minh Cần, Hoàng Minh Chính. Ông Vũ cho rằng cần phải có thời gian cho những nhân vật này lột xác, ví dụ như ông Bùi Tín xin tỵ nạn chính trị tại Pháp năm 1990, đã phải mất 18 năm trời mới thực sự phản tỉnh(?), và theo ông Vũ thì hiện nay ông Bùi Tín đã hoàn toàn trở thành "con người mới"!???
2. Ông Vũ kêu gọi người Việt quốc gia phải có tấm lòng bao dung, dĩ nhiên cũng cần phải có sự thận trọng. Với tấm lòng bao dung thì phe quốc gia sẽ có thêm nhiều "hồi chánh viên" và phe cộng sản sẽ bị mất đi nhiều chiến sĩ cộng sản, từ đó phe địch bị suy yếu, phe quốc gia sẽ chiến thắng!
3. Phải bao dung vì:
- Phải tha thứ cho nhau để cùng chung sống trên mảnh đất hình cong chữ S, chớ không lẽ đem giết hết 3 triệu đảng viên cộng sản?
- Có nhiều người vì hoàn cảnh phải vào đảng, họ không cố ý vào đảng
- Chỉ có một thiểu số lãnh đạo cao cấp việt gian cộng sản là có tội, những kẻ khác có thể được tha thứ.
Nhận xét những ý kiến của ông Trần Phong Vũ:
Nhận xét phần một:
Theo sự nhận xét của tôi thì những nhân vật như Bùi Tín, Vũ Thư Hiên, Dương Thu Hương, Nguyễn Minh Cần, tính cho đến năm 2008, họ vẫn là những con người cộng sản chớ không có một chút xíu gì gọi là "phản tỉnh" hết. Tôi không tin những người này là "phản tỉnh".
Theo định nghĩa của Việt Nam Tự Ðiển của tác giả Lê Văn Ðức và Lê Ngọc Trụ thì "phản tỉnh" là:
- "Nghĩ lại, xét mình mà TỈNH NGỘ, mà THAY ÐỔI quan niệm hay chủ trương"
Xét về phương diện chính trị, khi một cán bộ đảng viên cộng sản "phản tỉnh" tức là người đó ÐÃ nhận thức được rằng con đường họ đã theo trong quá khứ là hoàn toàn sai lầm và giờ đây họ quyết tâm đi theo con đường chính nghĩa, tức con đường đấu tranh của người quốc gia để xóa bỏ chế độ cộng sản, xây dựng một quốc gia tự do, dân chủ, dưới lá cờ vàng ba sọc đỏ chính nghĩa.
Nếu những nhân vật như Bùi Tín, Vũ Thư Hiên, Dương Thu Hương, Nguyễn Minh Cần dám làm những việc sau đây thì tôi sẽ tin họ là những con người thực sự phản tỉnh:
A. Chào cờ quốc gia, cờ vàng ba sọc đỏ
B. Xé và đốt lá cờ đỏ sao vàng của việt cộng
C. Xé và đốt hình Hồ Chí Minh
D. Hô thật lớn ba lần câu khẩu hiệu "Việt Nam Cộng Hòa muôn năm!"
Chỉ cần họ làm bốn điều trên công khai trong một buổi mít tinh ngoài trời, kỷ niệm ngày Quân Lực 19 tháng 6 của Quân Lực VNCH, trước sự chứng kiến của hàng ngàn đồng bào và giới truyền thông thì cá nhân tôi sẽ tin họ ngay và có lẽ đồng bào sẽ không nghi ngờ gì họ nữa, sẽ hân hoan đón nhận những người cộng sản phản tỉnh đứng về phía hàng ngũ chúng ta, để cùng nhau chung sức chống cộng! Như thế mới xứng đáng với hai chữ "phản tỉnh". Còn nếu tự gán cho mình cái áo khoác "phản tỉnh" mà vẫn cứ nửa dơi nửa chuột thì chỉ là loại điếm, lưu manh chính trị, cộng đồng chúng ta nhất quyết phải tẩy chay và có thái độ thật quyết liệt với những thành phần này!
ÔNG BÙI TÍN ÐÃ HOÀN TOÀN TRỞ THÀNH CON NGƯỜI MỚI??? (theo nhận xét của ông TPVũ)
"Mới" theo kiểu nào? Hoàn toàn là người quốc gia hay là dạng nửa dơi nửa chuột, một nửa quốc gia một nửa cộng sản?
Ông Vũ có ý bênh vực cho ông Tín, nói rằng những tác phẩm của ông Bùi Tín đã in thành sách cách đây hơn 15 năm như Mây Mù Thế Kỷ, "Hoa Xuyên Tuyết", "Mặt Thật" là lạc hậu rồi, không nên căn cứ vào đó để xét đoán con người ông Bùi Tín nữa. Vì sao? Bởi vì bây giờ, năm 2008, ông Bùi Tín đã hoàn toàn trở thành "con người mới" rồi!
Có chắc là như vậy không? Nhóm chữ "hoàn toàn mới" có nghĩa là không còn một chút xíu gì vương vấn với quá khứ tội lỗi nữa. Cũng ví như một thanh niên trót nghiện ngập xì ke, ma túy rất nặng, sau đó anh được đưa đến trung tâm cai nghiện. Sau một thời gian trị bệnh, anh đã hoàn toàn trở thành con người mới, nghĩa là tuyệt đối không lưu luyến gì đến quá khứ tội lỗi của mình nữa và nhất quyết xây dựng một tương lai mới.
Ðể tìm hiểu xem những lời ông Vũ nói có đúng không, tôi phải chịu khó vào trang nhà của Hưng Việt*, tìm đọc những bài viết của ông Bùi Tín từ tháng 6-2008 đến nay, gồm cả thảy là 9 bài bình luận. Rất tiếc là tôi thấy cách nhìn cũng như cách lý luận của ông Bùi Tín không có gì mới, để xứng đáng với cái danh hiệu "hoàn toàn là con người mới" như ông Vũ đã quảng cáo!
Xuyên qua các bài viết, ông Bùi Tín thường xuyên lập đi lập lại rất nhiều lần câu khẩu hiệu "phải đổi mới và mạnh dạn đổi mới". Và ông hô hào, kêu gọi tất cả mọi thành phần, mọi giới ở trong nước hãy đứng vùng lên để đổi mới. Trong bài viết "Nhiều giải pháp hay nếu biết lắng nghe", ông đã đề nghị trung ương đảng cộng sản phải quyết tâm chống tham nhũng, quyết tâm tiết kiệm ..v..v.. Thực ra những chuyện này đều xưa như trái đất và ông Bùi Tín chỉ nêu lên để gọi là có đóng góp ý kiến xây dựng .... đảng! (Ông vẫn còn nhớ đảng lắm, cũng tựa như con chó sói trong thành phố, lúc nào nó cũng nhớ rừng,thèm máu và thịt sống vậy!) Ông thừa biết cái chế độ và cái đảng cộng sản mà ông đã phục vụ gần nửa cuộc đời chỉ là cái chế độ thổ phỉ, vô phương sửa chữa. Nhưng nếu phủ định nó, xóa bỏ nó hoàn toàn thì hóa ra ông tự phủ định chính bản thân ông hay sao? Hơn nửa cuộc đời của ông đã gắn bó với nó. Quá khứ "huy hoàng" của ông được xây trên xương máu của bộ đội lẫn của người dân ở hai miền Nam Bắc. Hiện nay ông đang sống nhờ cái hào quang trong quá khứ còn le lói đó. Khoác nó lên người, đi một vòng ở hải ngoại nói phét, cũng có lắm thằng .... "ngụy cộng hòa" ngu ngốc, bị lóa mắt bởi những chức tước như "đại tá quân đội nhân dân", "phó tổng biên tập báo Nhân Dân", "người hùng bắt sống Dương Văn Minh" mà quỳ lạy, xin làm đệ tử!!! (Chẳng hạn như "nhà văn Trần Phong Vũ!)
Trái lại, qua các bài viết mới nhất của ông Bùi Tín, chúng ta có thể thấy toát lên lập trường chính trị HÒA HỢP, HÒA GIẢI VỚI VIỆT CỘNG, nghĩa là, đảng việt gian cộng sản vẫn cứ tiếp tục ngồi lại để nắm quyền cai trị, còn những đảng phái cò mồi, đối lập cuội vây quanh như những vệ tinh sẽ giúp đảng Cộng Sản "đổi mới" để lòe bịp thế giới! Ví dụ như bài viết: "Nhiều giải pháp hay nếu biết lắng nghe", viết ngày 22/07/2008. Nội đọc cái tựa đề là chúng ta có thể biết nội dung bài nói cái gì!
Do đó, chúng ta có thể suy luận rằng, trong thâm tâm của Bùi Tín thì đảng Cộng Sản vẫn là một đảng "tốt", xứng đáng để tiếp tục lãnh đạo đất nước vì những con người cộng sản như ông Bùi Tín và bà Dương Thu Hương là những người "có công với đất nước"!!! (Có công đánh cho Mỹ cút, đánh cho Ngụy nhào!) Chính vì cái tư tưởng "công thần" đó cho nên những tên cộng sản này đã tự cho rằng: dù 63 năm đã trôi qua, những sai lầm của đảng trong vấn đề quản trị đất nước đã làm chết MƯỜI TRIỆU DÂN, làm cho đất nước ta trở nên nghèo nhất thế giới nhưng CÁI "CÔNG" CỦA HỌ VẪN CÒN THỪA SỨC ÐỂ BÙ ÐẮP CHO CÁI TỘI!!! Và vì đã có cái "công" chuộc cho cái tội cho nên Bùi Tín vẫn tiếp tục vận động cho đảng việt gian Cộng Sản tiếp tục được ngồi lại để bóc lột! Nếu có "sai lầm chút đỉnh" thì tiếp tục "sửa sai", theo đúng như câu khẩu hiệu chiến lược sau đây do Hồ tặc truyền lại:
Sai đâu sửa đó, sai đó sửa đâu, sửa đâu sai đó!!!
Lấy thu bù chi, lấy chi bù thu, bù thu lấy chi?
ÐÁNH KẺ CHẠY ÐI CHỚ KHÔNG ÐÁNH NGƯỜI CHẠY LẠI!
Tục ngữ Việt Nam có câu: đánh kẻ chạy đi chớ không đánh người chạy lại. Áp dụng vào hoàn cảnh của chúng ta thì câu này có nghĩa: - Những kẻ rời bỏ hàng ngũ quốc gia, những kẻ phản bội, đi theo giặc cộng thì chúng ta phải đánh. Tuy nhiên, đối với những "người chạy lại" (đã đầu hàng) thì chúng ta phải tha thứ và giúp đỡ họ.
Oái ăm thay, bè nhóm Hiên-Hương-Cần-Buồi ( Vũ Thư Hiên, Dương Thu Hương, Nguyễn Minh Cần, Bùi Tín) chưa bao giờ là "những người chạy lại"! Những ai cứ tưởng những tên đảng viên cộng sản này là "những người chạy lại" là một điều sai lầm rất lớn, nếu không muốn nói là ngu đần và mù mắt! Bọn phản tỉnh dỏm này vẫn đang đứng phía bên kia giới tuyến, dùng súng AK và B40 bắn về phía chúng ta! Xin nhắc lại: - Bọn chúng chưa bao giờ là những "người chạy lại"! Nó có hồi chánh bao giờ đâu mà giang rộng vòng tay ra chào đón nó???
Khi mụ Dương Thu Hương xin tỵ nạn tại Pháp, một số người tưởng mụ đã ra "hồi chánh", đã "trở về với chính nghĩa quốc gia", nhưng không ngờ sau này mụ thình lình tuyên bố .... "ly khai cộng đồng người Việt tại hải ngoại"! Thật ra con mụ "giặc cái" (xin đừng nói lái!) này chưa bao giờ là "kẻ chạy lại". Cộng đồng người Việt tại hải ngoại cũng chưa bao giờ chào đón mụ cho nên mụ khỏi cần phải ly khai! Mụ chửi những thằng cộng sản gộc và thù ghét chúng nhưng mụ không thù ghét cái chế độ cộng sản và muốn xóa bỏ nó. Hồ tặc vẫn là "vị cha già dân tộc" khả kính trong lòng mụ!
Bùi Tín khi đào thoát sang Pháp năm 1990 vẫn còn nguyên vẹn là một tên cộng sản đỏ lòm, hết sức kiêu căng, ngạo mạn, tự coi mình như một "nhân vật lịch sử" đã "bắt sống" được tổng thống Dương Văn Minh của VNCH vào ngày 30 tháng 4 năm 1975! Sau đó hắn đã viết hai quyển sách là "Mây mù thế kỷ" và "Hoa xuyên tuyết" để bôi nhọ lá cờ vàng ba sọc đỏ của Việt Nam Cộng Hòa, chà đạp và dìm lá cờ thiêng liêng của chúng ta xuống tận bùn đen. Hắn đã chửi bới, nguyền rủa chế độ VNCH đến tận cùng của chữ nghĩa và đồng thời tôn vinh Hồ tặc cùng cái chế độ việt gian cộng sản lên tận trời xanh!
Ðây là việc làm công khai hắn đã từng làm và bán sách cho chúng ta đọc! Những bằng chứng sống vẫn còn sờ sờ ra đó, ai muốn kiểm chứng cứ tìm đọc, để sáng mắt ra. Vậy mà có những kẻ ngu đần, vô liêm sỉ vẫn cứ công kênh, đội cái thằng giặc cướp này lên đầu, tung hô vạn tuế, tôn xưng nó như một nhân vật cộng sản "phản tỉnh"!!! Ðội đít thằng giặc vẫn chưa đủ, những tên liếm trôn kẻ thù như Trần Phong Vũ và Phan Nhật Nam còn trịnh trọng rước thằng giặc Bùi Tín lên đài truyền hình SBTN để nói chuyện với đồng bào! (Ðài SBTN của trung tâm băng nhạc Asia là đài truyền hình lớn nhất của người Việt phát hình 24 /24 trên toàn nước Mỹ.)
Bề ngoài thì Bùi Tín đóng vai "người phản tỉnh" nhưng trong thâm tâm của hắn và bọn đồng đảng nghĩ gì về phía những người quốc gia? Bọn chúng nghĩ như thế này:
- Bọn chúng mày chỉ là những thằng hèn nhát, tay sai bán nước, đi làm tay sai cho giặc Pháp và giặc Mỹ. Bọn chúng mày ngu xuẩn, bất tài, ăn cắp, tham nhũng nên bị thua trận là phải! Bây giờ bọn chúng mày chạy ra nước ngoài lại tiếp tục xin làm tay sai cho Mỹ!
- Bọn chúng ông, tức bố của chúng mày là những kẻ chiến thắng. Bọn chúng ông là những người tài ba, xuất chúng, có công dựng nước và giữ nước. Bọn chúng ông xứng đáng làm thầy của chúng mày, ngồi trên đầu của chúng mày để chúng mày đi phục vụ đổ bô cho chúng ông!!!
Xin những kẻ ngu đần hãy tỉnh giấc mơ ngu xuẩn. Ðừng có chờ đến khi "hết xôi rồi việc", múi chanh đã bị vắt hết nước thì bè lũ Bùi Tín sẽ đập cho mỗi thằng một nhát cuốc lên đầu rồi đạp xuống hố như hắn đã từng giết bố của cụ Võ Tử Ðản hồi năm 1945!
CHÚNG TA CÓ CẦN PHẢI MẤT QUÁ NHIỀU CÔNG SỨC và THÌ GIỜ CHO NHỮNG THÀNH PHẦN CỘNG SẢN PHẢN TỈNH CUỘI HAY KHÔNG?
Ông Trần Phong Vũ cho rằng phải cho những người phản tỉnh một thời gian để họ thay đổi, ví dụ như Bùi Tín phải mất 20 năm mới thay đổi được hoàn toàn, nghĩa là lột xác từ từ chớ không thể lột hết ngay được! (Thực ra tên này chỉ là một con cắc kè lưu manh, vẫn còn nguyên màu bôn-sê-vích đỏ lòm) Chúng ta nên tự đặt một câu hỏi như sau:
- Những thằng cộng sản phản tỉnh (dỏm) là cái quái gì mà chúng ta phải mất quá nhiều công sức, thời gian, tiền bạc để nuôi báo cô những thằng này?
Chúng ta hãy nhìn lại, từ năm 1990 đến nay là 20 năm, đã có bao nhiêu cán bộ đảng viên cộng sản phản tỉnh (dỏm) như Bùi Tín chạy về phía chúng ta? Hình như là rất ít. Càng tốt. Có nhiều thằng đảng viên cộng sản "phản tỉnh", bỏ chạy ra hải ngoại vì phạm tội hình sự, tham nhũng gộc ở trong nước. Những tên này thường là triệu phú đô la, đóng vai "phản tỉnh", chúng ta tưởng thật, lại nai lưng ra đi hầu hạ, nuôi báo cô bọn chúng! Với số tài sản khổng lồ trong tay, bọn chúng nhìn chúng ta như những kẻ ngu đần, hèn chi bị mất nước, phải sống lưu vong cũng là phải!
Và khi bọn chúng chạy về phía chúng ta thì bọn chúng đã làm được cái gì để đóng góp cho sự thịnh vượng của cộng đồng người Việt tại hải ngoại hay chưa? Bọn chúng có đóng góp gì cho việc đấu tranh chống cộng của chúng ta chưa, hay chỉ toàn là phá hoại,lấy dao đâm vào lưng chúng ta và cộng đồng chúng ta phải nai lưng ra đi nuôi báo cô mấy thằng chó đẻ này?
Không những không giúp ích gì cho chúng ta mà bọn này chỉ là những kẻ ăn bám xã hội, những tên lừa bịp, phỉnh gạt đồng bào bằng cách viết sách báo, đi diễn thuyết, kêu gọi người Việt đi du lịch, gởi tiền về Việt Nam để nuôi béo bọn cộng sản! Nói rõ hơn, những tên này chính là những tên đặc công đỏ đang phá hoại cộng đồng. Nhiều người vì ngây thơ, ngu dốt, cứ tưởng bọn chúng là những người đã thực tâm hối lỗi (phản tỉnh) nên đã đội bọn chúng lên trên đầu và tình nguyện làm nô lệ, đi đổ bô cho bọn chúng!
Ðã gọi là "phản tỉnh" thì phải có thái độ tích cực ngay tức thì, nếu có cần "lấy đà" để chạy trở lại thì bất quá là chỉ từ hai đến ba năm. Ví dụ như các bác sĩ chữa bệnh ho lao cho bệnh nhân, khi họ tuyên bố "hết bệnh" có nghĩa là đã hoàn toàn khỏi, bệnh nhân có thể tự do xuất viện, chung sống bình thường với người nhà. Còn nếu tuyên bố "hết bệnh" mà không được xuất viện, vẫn cứ phải uống thuốc trị bệnh dài dài thì hết bệnh ở chỗ nào?
Do đó, cái việc ông Bùi Tín cần một thời gian tới 20 năm để lột xác rắn phản tỉnh, để biến ông ta từ một người cộng sản để trở thành người quốc gia, là một trò đùa mà người Mỹ gọi là "play game". Ðây là một trò hề không thể chấp nhận được mà chỉ có những kẻ rất ngu dốt về chính trị mới cắm đầu đi nghe theo lời giải thích của hắn (Bùi Tín). Và trong suốt thời gian 20 năm, từ năm 1990 cho đến nay thì Bùi Tín đã làm những gì ở hải ngoại? Những việc làm có lợi cho chúng ta hầu như là không có, trái lại hắn đã lấy dao đâm vào lưng chúng ta hàng trăm nhát lút cán! Ðể thấy rõ hơn về bộ mặt thật của tên đặc công đỏ này, chúng ta nên rọi kiếng chiếu yêu, nhìn kỹ hơn chân tướng của hắn sau đây:
BỘ MẶT THẬT CỦA BÙI TÍN:
(Xin đọc bài viết cùng tác giả "Lại một trò lưu manh nữa của Bùi Tín" đã đăng trên TinParis và Hồn Việt UK)
- Kêu gọi cộng đồng người Việt tại hải ngoại lập 4 quỹ "tình thương" để đem về xây dựng đất nước. Ðặc biệt một trong bốn "quỹ tình thương" là giúp đỡ cho thương phế binh ở cả hai miền Nam Bắc, nghĩa là quyên tiền giúp luôn cả những tên bộ đội đã từng vác súng đi xâm lược miền Nam, bắn giết đồng bào, mà trong cái đoàn giặc cướp xâm lược đó, có cả Bùi Tín lẫn Dương Thu Hương!!!
- Kêu gọi cộng đồng người Việt tại hải ngoại hãy yêu thương, giúp đỡ cậu Trung ... KHÙNG, con ruột của Hồ Chí Minh đang sống tại Việt Nam! (Bài viết của hắn vào đầu năm 2008, đăng trên báo điện tử Ðàn Chim Việt, tựa đề "Không thể để bất công kéo dài đến vậy")
- Kêu gọi cộng đồng người Việt tại hải ngoại hãy giải "OAN" cho "bác" Hồ vì "bác" đã bị bè lũ Duẩn-Thọ tước hết quyền hành. "Bác" không chủ trương xâm lăng miền Nam, không chủ trương tấn công hồi tết Mậu Thân, không chủ mưu giết cô Nông Thị Xuân! (Bài viết của hắn năm 2007 - 2008)
- Viết sách xuyên tạc lịch sử, bôi nhọ chế độ Việt Nam Cộng Hòa và quân lực Việt Nam Cộng Hòa.
- Viết sách ca ngợi Hồ tặc và cái đảng cướp việt gian cộng sản.
- Chủ trương hòa hợp hòa giải với việt cộng.
- Ði diễn thuyết khắp nơi, lừa bịp đồng bào, nhất là hướng dẫn thế hệ trẻ đi theo con đường xóa bỏ hận thù, quên đi quá khứ, hướng về tương lai, hợp tác với đảng Cộng Sản để xây dựng đất nước.
- Gây dựng bè đảng, mua chuộc, dụ dỗ những tên háo danh, ham tiền đi theo hắn để thực hiện việc nhuộm đỏ cộng đồng người Việt tại hải ngoại, xóa bỏ cờ vàng ba sọc đỏ để thay thế bằng cờ máu.
- Khuyến khích Việt kiều đi du lịch Việt Nam và đem tiền về nước để "đầu tư" nuôi béo đảng Cộng Sản.
Tóm lại, bộ mặt thật của Bùi Tín hết sức đáng ghê tởm. Còn hàng ngàn thứ tội khác mà chúng ta không thể nào lường hết được. Hắn là con ác quỷ, do quỷ vương Lucifer sinh ra để làm hại đồng bào Việt Nam. Hắn mang hình hài của người Việt, nói tiếng Việt nhưng linh hồn của hắn là linh hồn của loài quỷ đỏ tôn thờ Nga Sô và Tàu cộng. Chỉ khi nào cái tên trá hàng, phản tỉnh dỏm này chết đi thì chúng ta mới được yên tâm, ăn no, ngủ kỹ. Ngày nào hắn còn sống thì hắn còn quậy phá nát cộng đồng, tìm đủ mọi cách để nhuộm đỏ cộng đồng.
Do đó, chúng ta phải luôn tâm niệm như thế này, như câu thần chú trừ tà để khỏi bị nhầm lẫn, mang hận về sau:
- Chỉ có tên cộng sản trá hàng đã chết rồi mới đúng thực sự là người phản tỉnh!!!
Ðể tạm kết luận phần một, xin tạm mượn mấy câu thơ của thi sĩ Vô Danh, tự nhắn nhủ chính bản thân chúng ta:
....................................
Cuộc đời chúng ta có nhiều nhầm lẫn
Nhầm nơi, nhầm lúc, nhầm người
Nhưng cái nhầm to uổng phí cả đời
Là đã ngốc nghe và tin lời tên ÐẠI BỊP BÙI TÍN!!!
Nhận xét phần hai:
Tôi đồng ý sống ở đời chúng ta phải có lòng bao dung. Trong quá khứ, chỉ vì người quốc gia đã có quá nhiều lòng bao dung đối với bọn cộng sản cho nên miền Nam mới bị mất và ngày nay trên ba triệu người Việt phải sống lưu vong tại hải ngoại! Nếu chúng ta tiếp tục "bao dung" theo như lời kêu gọi của tên phản bội, đón gió trở cờ Trần Phong Vũ thì chúng ta sẽ chạy đi đâu? Không lẽ bỏ chạy lên mặt trăng? Một vé đi du lịch mặt trăng hiện nay là 25 triệu đô! Bọn cán bộ cộng sản ở Việt Nam bây giờ đã đặt mua đất trên mặt trăng rồi, chớ mua nhà đất ở quả địa cầu này đối với bọn chúng là tầm thường! Bọn chúng đang làm chủ rất nhiều căn nhà trị giá trên vài triệu đô ở Bắc Mỹ! Và hiện nay, bọn công an chìm và điệp viên của cộng sản ở hải ngoại cũng dày đặc. Bọn chúng chỉ chờ khi có thời cơ thuận lợi là đến gõ cửa từng nhà, "quyên tiền" xây dựng tượng đài bác Hồ ở hải ngoại. Mỗi gia đình phải đóng góp .... mười ngàn đô, được trả góp hàng tháng! Gia đình nào mà từ chối thì bọn chúng cắt cổ ngay tại chỗ! Có thể nói là tình hình khá nguy ngập, chết tới đít rồi mà nhiều người vẫn còn hồ hởi, phấn khởi lo đi du lịch Việt Nam!
Trước năm 1975, rất nhiều cán binh cộng sản đã ra hồi chánh, trở về với chính nghĩa quốc gia. Họ đã được chính quyền quốc gia đối xử rất tốt, được dạy nghề, được lập gia đình sinh sống như một công dân bình thường trong xã hội. Có người tình nguyện giúp chính quyền quốc gia phá vỡ những mạng lưới cộng sản nằm vùng. Ba nhân vật điển hình ra hồi chánh là thượng tá việt cộng Tám Hà, nhà văn Xuân Vũ và ca sĩ Bùi Thiện. Ca sĩ Bùi Thiện sau này thường hát chung với ca sĩ Sơn Ca, hát nhạc đồng quê của nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ, được đồng bào rất yêu mến.
Cách đây khoảng mười năm, cặp song ca Bùi Thiện-Sơn Ca vẫn còn xuất hiện trên Paris By Night, vẫn còn được khán giả yêu mến, hoan hô nhiệt liệt. Nhà văn Xuân Vũ đã từng là tư lệnh phó mặt trận Củ Chi. Ông là tác giả nhiều quyển tiểu thuyết hồi ký nổi tiếng như: Xương Trắng Trường Sơn, Mạng Người Lá Rụng, Ðường Ði Không Ðến ..v..v.. Sau năm 1975 ông định cư tại Úc, vẫn tiếp tục viết báo và sinh hoạt trong cộng đồng, được đồng bào rất yêu mến. Không hề thấy có ai tố cáo ông là văn sĩ ... dỏm hoặc nghi ngờ ông là điệp viên của việt cộng! Lý do vì ông đã "thành thật khai báo", lý lịch của ông trước sau như một, không hề có cái vụ có .... 6,7 năm sinh khác nhau và hàng trăm điều mâu thuẫn, chửi cha nhau trong lý lịch như trường hợp của ông Nguyễn Chí Thiện! Khi ở trong nước ông viết văn, ra hải ngoại ông vẫn tiếp tục viết văn chớ không treo bút. Cuộc đời của ông trong sáng rõ ràng thì không có lý do gì có ai nghi ngờ. Không có lửa làm sao có khói? Chỉ có những kẻ lưu manh, gian trá làm những điều mờ ám cho nên mới bị mọi người nghi ngờ, dò xét. Cho nên ông Thiện và băng đảng của Bùi Tín nên nhìn những tấm gương của Bùi Thiện, Xuân Vũ, Tám Hà mà noi theo. Ðừng có trách người quốc gia là khắt khe, không bao dung với mình. Tại vì mình không thành thật, lưu manh, gian trá thì làm sao người ta mở rộng vòng tay với mình được?
Như vậy, chúng ta thấy người quốc gia rất bao dung, rộng lượng, và thậm chí bao dung tới độ ... mất nước! Người quốc gia đâu có hẹp hòi tấm lòng mà ông Trần Phong Vũ phải than phiền, kêu ca đến như vậy?
Năm 1954, hơn một triệu người miền Bắc đã di cư vào Nam. Trong số những người di cư, thiếu gì người đã từng đi theo Việt Minh! Ông Trần Chánh Thành đã từng đi theo Việt Minh, sau này di cư vào Nam, vẫn được cụ Diệm tin tưởng, cho làm Bộ trưởng Bộ Thông Tin. Ngày 30 tháng 4 năm 1975, khi nón cối dép râu vào Sài Gòn, ông đã tự sát chết!
Anh Bùi Thiện đã từng là cán binh cộng sản cầm súng xâm lăng miền Nam. Nhưng một khi anh ta đã ra hồi chánh, làm "người chạy lại" thì đã được người quốc gia đối xử rất tốt, trở thành ca sĩ nổi tiếng, mãi đến mấy chục năm sau vẫn còn được đồng bào yêu mến!
Vấn đề là phải thực tâm là "người chạy lại" chớ không phải lươn lẹo, lưu manh, điếm đàng như cái đám Hiên-Hương-Cần-Buồi! Những hồi chánh viên trước năm 1975 đều mỗi sáng thứ hai ra chào cờ và hát quốc ca Việt Nam Cộng Hòa. Họ là những người thực sự trở về với chánh nghĩa quốc gia. Họ thành thật làm "người chạy lại", đến với chúng ta bằng cả trái tim và chúng ta cũng dùng chính sách "Open Arms" (Chiêu Hồi) để chào đón họ. Cả hai bên đều thành thật, đối xử với nhau bằng tình người.
Anh thành thật với tôi thì tôi cũng thành thật với anh. Sòng phẳng và công bằng. Còn cái đám Hiên-Hương-Cần-Buồi bọn chúng không hề chào cờ quốc gia. Không những không chào cờ mà bọn chúng còn viết sách nhục mạ lá cờ chính nghĩa của chúng ta. Như vậy làm sao cộng đồng chúng ta hoan nghênh cái bọn điếm đàng chính trị này được? Không phải ai cũng đui mù và ngu xuẩn như Trần Phong Vũ, cam tâm quỳ gối, đầu hàng giặc cộng, đội chúng lên đầu để thờ!
THÊM "HỒI CHÁNH VIÊN" PHE TA THÊM MẠNH???
BỚT ÐẢNG VIÊN CỘNG SẢN, PHE ÐỊCH YẾU ÐI???
Ðây là lý luận của "ráo sư" kiêm nhà dzăng Trần Phong Vũ. Như trên đã trình bày, lý luận này chỉ đúng khi thằng cộng sản "chạy lại" nó thực sự phản tỉnh. Còn nếu cứ thấy thằng nào "chạy lại" mà ta vội ôm nó vào lòng thì coi chừng nó đâm cho vài nhát dao lút cán, chết không kịp ngáp! Gần 20 năm nay, mới có bè lũ bốn tên Hiên-Hương-Cần-Buồi mà chúng đã gây cho chúng ta vạn điều khó khăn, trầy da tróc vảy. Nếu có chừng vài trăm thằng như vậy thì có lẽ cộng đồng của chúng ta đã bị nhuộm đỏ từ lâu rồi! Cũng may mắn là nhờ có nhiều người sáng suốt chống đối liên tục cho nên những tên cộng sản phản tỉnh dỏm không dám thò mặt ra hải ngoại nhiều.
Bớt đảng viên cộng sản, phe địch sẽ yếu đi???
Tôi không nghĩ như vậy! Mấy thằng đảng viên cộng sản có chức có quyền ở trong nước bọn chúng sống huy hoàng như vua. Bọn chúng nó đâu có thèm chạy ra nước ngoài "hồi chánh" để đi chùi cầu tiêu hoặc rửa chén trong tiệm phở hay sao? Thỉnh thoảng có một vài thằng bỏ chạy ra nước ngoài xin tỵ nạn chính trị vì đó là những thằng cán bộ tham nhũng, phạm tội hình sự đang bị truy nã. Những thằng này bỏ trốn ra nước ngoài thì bọn việt gian cộng sản rất mừng vì bọn chúng đỡ phải chia chác tài sản ăn cướp được của dân; và thằng bỏ chạy, bỏ lại cái ghế "lãnh đạo" cho thằng khác thế chỗ!
Nói tóm lại, bớt được một thằng đảng viên tham nhũng nào thì việt cộng nó mừng vì chúng ta ngu ngốc lo nuôi giùm "đồng chí" cho chúng! Không phải như lý luận của ông Trần Phong Vũ đâu!
Nhận xét phần ba:
Giết hết ba triệu đảng viên cộng sản? Tôi chưa bao giờ nghe một tổ chức đấu tranh nào có chủ trương này. Ðây chẳng qua là cái lo lắng của những con chó săn, lo giùm cho số mạng của những ông chủ của mình. Ðúng là mồ cha không khóc lại lo đi khóc đống mối! Ông Trần Phong Vũ đã bày tỏ nỗi lo lắng khi chế độ của bọn việt gian bị sụp đổ thì liệu ba triệu đảng viên cộng sản có bị giết hay không? Nếu ông muốn biết rõ thì ông hãy về Việt Nam mà hỏi người dân trong nước! Hồi tên đồ tể Lê Duẩn còn tại chức, ở trong nước đã có lưu truyền những câu thơ như sau:
Công an, thuế vụ, kiểm lâm
Trong ba thằng đó nên đâm thằng nào
Kính thưa quý vị đồng bào
Cả ba thằng đó thằng nào cũng đâm!
Những kẻ đi làm tay sai cho giặc, đôi khi cha mẹ ruột của chúng sắp chết, chúng cũng không quan tâm bằng những tên đầu gấu việt cộng trong trung ương đảng đang bị bệnh .... đau lậu mất ăn, mất ngủ! Làm tay sai khuyển mã như "hiền huynh", trung thành với bác và đảng đến như thế là .... nhất rồi! Xứng đáng để được kết nạp vào đảng! Nhưng số phận những con chó săn có bị chủ đem thọc huyết để làm món tiết canh nhậu hay không thì không ai dám nói trước!
CÓ NHIỀU NGƯỜI VÌ HOÀN CẢNH PHẢI VÀO ÐẢNG. HỌ KHÔNG CỐ Ý VÀO ÐẢNG???
Ðây cũng là ý kiến của "hiền huynh" Trần Phong Vũ.
Chuyện vì "hoàn cảnh" bị vào đảng chỉ xảy ra vào năm 1945, lúc Hồ tặc cần phát triển đảng ồ ạt, từ năm ngàn đảng viên nhảy vọt lên hàng trăm ngàn. Vào thời điểm ấy, nhiều người quốc gia đi kháng chiến chống Pháp chẳng hiểu Việt Minh Cộng Sản là cái gì, cho nên khi được kết nạp vào đảng thì họ cứ vào, sau này hiểu ra thì đã muộn!
Còn vào thời điểm sau năm 1975, muốn vào đảng thì phải chạy chọt hối lộ. Có nhiều kẻ còn đem vợ của mình dâng cho mấy thằng cấp trên để được vào đảng! Một khi một kẻ nào đó đã được vào đảng thì kẻ đó sẽ trở thành siêu công dân, ngồi lên trên cả hiến pháp, và pháp luật không được đụng tới hắn! Ví dụ có một tên đảng viên nào đó tham nhũng, vi phạm pháp luật. Nếu muốn truy tố hắn ra tòa thì trước tiên phải khai trừ hắn ra khỏi đảng. Nếu vì lý do gì mà cái chi bộ đảng của hắn không khai trừ hắn thì viện kiểm sát không thể nào làm thủ tục truy tố hắn được! Pháp luật và tòa án chỉ dùng để áp dụng cho dân thường mà thôi, còn đảng viên là siêu công dân, ngồi xổm trên hiến pháp!
Ở Việt Nam hiện nay có ba hạng người:
- Ðảng viên cộng sản là siêu công dân, ngồi xổm trên hiến pháp
- Việt kiều và khách nước ngoài là công dân loại một
- Tám mươi triệu dân đen là nô lệ, hay còn gọi là công dân loại hai.
Luật pháp, còng số tám, nhà tù là để dành cho những công dân loại hai. Do đó, muốn trở thành siêu công dân thì phải cố ý bon chen, chạy chọt, hối lộ để được vào đảng, để được quyền ăn trên ngồi trốc, tha hồ bóc lột dân đen.
Thời đại bây giờ không hề có chuyện "vì hoàn cảnh phải vào đảng" (bất đắc dĩ) như "hiền huynh" Trần Phong Vũ nhận xét đâu! Trật lấc rồi. Nói như vậy thì có lẽ "hiền huynh" vì hoàn cảnh mà phải đi ... bưng bô cho Bùi Tín???
CHỈ CÓ MỘT THIỂU SỐ ÐẢNG VIÊN CAO CẤP LÀ CÓ TỘI, CÒN TOÀN BỘ SẼ ÐƯỢC THA THỨ???
Hiền huynh Trần Phong Vũ quá lo xa! Mồ cha không khóc mà cứ lo đi khóc đống mối! Khi nào tới giai đoạn xét xử thì sẽ hay, sao cứ lo trước làm chi cho mệt người! Những tên tội phạm nào được "trúng số" như Sadam Hussein thì lúc đó sẽ biết! Nói chung, toàn dân sẽ định đoạt mọi chuyện, chớ không có ai có thể có tư cách hay nhân danh gì để mà nói trước. Ðặc biệt "hiền huynh" cũng không thể nhân danh những kẻ .... bưng bô mà tuyên bố tha tội cho những tên tội đồ của dân tộc được!
TIẾNG NÓI CỦA NHỮNG KẺ PHẢN TỈNH CÓ GIÁ TRỊ GẤP TRĂM LẦN TIẾNG NÓI CỦA NGƯỜI THƯỜNG???
Ðây cũng là ý kiến của "hiền huynh" Trần Phong Vũ!
Vâng, nhưng xin nói trước với "hiền huynh", điều này chỉ đúng với trường hợp những nhân vật như nhà văn Xuân Vũ. Còn đối với bọn tứ nhân bang Hiên-Hương-Cần-Buồi thì cứ mỗi một lời nói của bọn chúng là một nhát dao đâm sâu vào lưng của chúng ta đấy! Ngay cả những lời nhả ngọc phun châu của nhà dzăng Trần Phong Vũ cũng toàn là dao găm không thôi. Ði bưng bô cho giặc, tiếp tay cho giặc là loại phản dân, hại nước, giết hại đồng bào bằng cái lưỡi không xương nhiều đường lắt léo!
NHẬN ÐỊNH VỀ NHỮNG NGƯỜI CỘNG SẢN PHẢN TỈNH:
1. Chúng ta không chấp nhận thái độ lập lờ đứng chính giữa. Một là anh theo cộng sản hai là anh theo phe quốc gia. Có những người "phản tỉnh" rời bỏ hàng ngũ cộng sản một cách dứt khoát, lên án mạnh mẽ chế độ cộng sản và đạp đổ thần tượng Hồ Chí Minh. Tuy nhiên, những người này cũng không chấp nhận lá cờ vàng ba sọc đỏ và không chịu đứng chung hàng ngũ của người quốc gia. Họ chọn hình thức đứng chính giữa, kiểu như "thành phần thứ ba" hồi trước năm 1975! Nhớ đến "thành phần thứ ba" là nhớ đến tên việt cộng Thích Trí Quang!
2. Không nhất thiết phải đào thoát ra nước ngoài và xin tỵ nạn chính trị mới là người cộng sản phản tỉnh. Những người đang sống ở trong nước vẫn có thể là những người phản tỉnh và có nhiều người chúng ta có thể tin tưởng, cùng phối hợp với họ để chiến đấu cho lý tưởng chung.
(Xin đọc bài của cùng tác giả: "Tâm sự của cựu đại tá việt cộng" đã đăng trên TinParis và Hồn Việt UK)
3. Những thành phần phản tỉnh dỏm như băng đảng Bùi Tín thì dứt khoát là chúng ta chống lại. Bọn này cũng "đấu tranh" để cướp chính quyền nhưng chỉ là thay thế thằng việt gian cộng sản này bằng thằng việt gian cộng sản khác. Bình mới rượu cũ!!!
4. Có nhiều người không phải là đảng viên cộng sản và họ là những người đang đấu tranh cho tự do dân chủ ở trong nước. Không phải người nào ở trong nước cũng là đấu tranh cuội. Ta có thể tin tưởng một số người, tất nhiên với sự thận trọng cần thiết của việc hoạt động chính trị.
KẾT LUẬN:
Ông Trần Phong Vũ đã nhân danh sự ngu xuẩn và hèn nhát, lên đài phát thanh trả lời phỏng vấn, kêu gọi đồng bào đi đầu hàng giặc! Ðã vậy ông còn dám lên tiếng muốn "dạy dỗ" người quốc gia phải biết cách chống cộng như thế nào! Tư cách của ông và nhà dzăng Phan Nhật Nam có thể tóm gọn trong bốn câu thơ sau đây:
Các anh đâu phải nhà văn
Một bọn giết mướn kiếm ăn qua ngày
Nói thật sợ bị tù đày
Cúi luồn nịnh bợ thì hay vô cùng!
(Thơ Nguyễn Hữu Nhật)
Nhiều người ngây thơ nghe theo lời của bọn cò mồi, chó săn, đi hoan hô những tên phản tỉnh dỏm như Bùi Tín thì có ngày chết không có đất mà chôn. Nếu may mắn còn sống thì không có cái quần xà lỏn mà mặc, như bốn câu thơ mô tả dưới đây:
Nằm mơ tưởng chỉ cởi trần
Gió lay tờ báo nhớ quần chưa khô
Ðời tàn bèo dạt sóng xô
Chỉ vì người lỡ hoan hô lầm người!
(Thơ Nguyễn Hữu Nhật)
Nói thật vắn tắt, khỏi dài dòng văn tự:
Nếu những nhân vật như Bùi Tín, Vũ Thư Hiên, Dương Thu Hương, Nguyễn Minh Cần dám làm những việc sau đây thì tôi sẽ tin họ là những con người thực sự phản tỉnh:
A. Chào cờ quốc gia, cờ vàng ba sọc đỏ
B. Xé và đốt lá cờ đỏ sao vàng của việt cộng
C. Xé và đốt hình Hồ Chí Minh
D. Hô thật lớn ba lần câu khẩu hiệu "Việt Nam Cộng Hòa muôn năm!"
Rất đơn giản, khỏi cần phải lý luận, tranh cãi dài dòng. Những hành động cụ thể tự nó nói lên tất cả!!!
Trần Thanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét