15 thg 8, 2009

Những ổ rắn độc của việt gian cộng sản tại hải ngoại


Ổ RẮN ÐỘC THỨ NHẤT: TỜ BÁO ÐIỆN TỬ ÁNH DƯƠNG

Xin đồng bào chú ý: "chống cộng" chỉ là trò bịp của Ánh Dương. Nâng bi, "thổi kèn" cho việt gian cộng sản mới là nhiệm vụ chính của bầy rắn độc này!

Dù yêu tất cả loài hoa
Sao tôi rất ghét nếu là Hướng Dương
Mênh mông trời đất vô thường
Lẽ đâu chỉ biết một phương mặt trời?
(Thơ Nguyễn Hữu Nhật)

Sau năm 1975, đồng bào ở miền Nam có dịp bị nghe bài hát "Tự Nguyện" của Trương Quốc Khánh, tên nhạc sĩ việt cộng nằm vùng trong giới sinh viên học sinh trước năm 1975. Bài hát có những câu như sau:

Nếu là chim tôi sẽ là loài bồ câu trắng
Nếu là hoa tôi sẽ là một đóa Hướng Dương
Nếu là mây tôi sẽ là một vầng mây ấm
Nếu là người tôi sẽ chết cho quê hương!

Hoa Hướng Dương là một trong những biểu tượng của bọn việt gian cộng sản, nghĩa là mọi người dân trong nước đều phải hướng về lá cờ máu (Hướng Dương) vì nó tượng trưng cho "bác" Hồ và đảng cộng sản "quang vinh"! Hướng về nó và để chết cho nó, chết nhiều đời liên tiếp, từ đời ông cố nội cho mãi đến đời con, đời cháu, đời chắt sau này sẽ vẫn phải đi làm nô lệ, đi làm đĩ trên khắp thế giới để đem tiền về nuôi cái đảng việt gian cộng sản báo cô đó! Những việt kiều cũng phải đóng góp tiền bạc để nuôi đảng và nuôi lũ ma cô, trộm cướp đảng viên ở trong nước, được khéo léo che đậy qua những chiến dịch "từ thiện"!!!

Cái ổ rắn độc tiêu biểu nhất ở hải ngoại chính là tờ báo điện tử Ánh Dương do mụ Bút Vàng Ðỗ Thị Thuấn làm chủ. Ðược biết thị Thuấn (bí danh Thị Nở) cũng đồng thời là giám đốc hãng chuyên sản xuất nón cối tại Mỹ, có đóng dấu hiệu "Made in Hà nội" chính cống! Những việt kiều nào nghèo, không có tiền mua mũ nón thì cứ việc chửi Alibaba Nguyễn Chí Thiện cho thật nhiều vào, tức thì, vài ngày sau người đó sẽ được nhận một cái .... nón cối do Thị Nở gởi đến "biếu" tận nhà qua đường bưu điện!!!

Nội đọc cái tựa đề "Ánh Dương" là chúng ta có thể hình dung ra khuynh hướng chính trị của tờ báo như thế nào! Bề ngoài, tờ báo được ngụy trang bằng những bài viết "chống cộng" nhưng thực chất bên trong là thực hiện nghị quyết 36 của cộng sản! Tờ báo thường đăng những bài viết của tên đại ma đầu Bùi Tín và một số tên đi làm tay sai, bưng bô cho việt gian cộng sản, như Phan Nhật Nam, Trần Phong Vũ, Ðỗ Thái Nhiên, Ðỗ Thị Thuấn ..v..v... Tờ báo núp dưới cái vỏ "người quốc gia" nhưng lại đi quảng cáo và đăng nhiều bài viết có lợi cho việt cộng! Nhân vật Ðỗ Thị Thuấn có mối quan hệ mật thiết với Ðỗ Hoàng Ðiềm, tổng bí thư đảng cướp Việt Tân, đồng thời bà ta cũng có mối liên hệ với hai "nhà văn" Nhật Tiến và Nhật Tuấn. Ai cũng biết tên bồi bút Nhật Tiến đã tự nguyện biến thành một tên chuyên đi đổ bô cứt cho bọn việt gian cộng sản; còn Nhật Tuấn là tên văn nô việt cộng ở trong nước, chuyên "thổi kèn" cho trung ương đảng để tự hào sống vinh quang bằng "nghề" viết văn!

Năm 1959, Nhật Tiến đã từng được giải thưởng Văn Học toàn quốc, giải nhất, với tác phẩm Thềm Hoang. Ông ta đã được sống trong chế độ tự do của miền Nam, được sống làm người, được sống bằng nghề viết văn và được nổi tiếng cho đến năm 1975. Nhưng sau khi đi vượt biên, ông đã tự chối bỏ tư cách thuyền nhân tỵ nạn chính trị của mình, để quay về với chế độ cộng sản, sống làm loài thú, chuyên "thổi kèn" cho bác và đảng!

Những tờ báo kiểu nửa dơi nửa chuột như thế này rất nhiều, ta có thể thấy nhan nhản trên internet. Tiêu biểu như: Ðàn Chim Việt, Ánh Dương, Người Việt Online, VietNam Review, Việt Vùng Vịnh ..v..v...

Có thể nói việt cộng và Việt Tân đang kiểm soát khoảng 90% các tờ báo giấy và báo điện tử trong cộng đồng người Việt tại hải ngoại. Mức độ kiểm soát tùy thuộc vào sự thỏa thuận, mức độ mua chuộc giữa người làm báo và bọn việt gian cộng sản. Thủ đoạn của bọn việt gian cộng sản là dùng tiền để mua chuộc, kèm theo những biện pháp hăm dọa. Sự thỏa thuận giữa hai bên có thể như:

1. Không đăng những bài viết chống cộng của những người chống cộng "cực đoan"(!)
2. Không đăng những tin tức "nói xấu" chế độ trong nước, ví dụ như tham nhũng, ăn cướp đất của dân ..v..v..
3. Tích cực quảng cáo, khuyến khích việt kiều đi du lịch Việt Nam, gởi tiền về Việt Nam và về Việt Nam đầu tư
4. Ðăng những tin tức quảng cáo đất nước Việt Nam đang trở nên giàu mạnh(!), ví dụ như những cuộc thi hoa hậu hoàn vũ, những tòa nhà khách sạn năm bảy sao sang trọng, những nơi ăn chơi như vũ trường, casino, thẩm mỹ viện sửa sắc đẹp ..v..v..


Chó Vàng và chó Vện đang "giao lưu văn hóa"!


Nhận xét về điều 4:

Người dân trong nước phải rất dư ăn, dư mặc, đời sống có lẽ cao hơn cả việt kiều bên Mỹ nên mới có dư thời giờ và tiền bạc để đi thi hoa hậu, đi nhảy đầm, đi sửa sắc đẹp, đi hút mỡ bụng! Trong khi đó, hiện nay rất nhiều việt kiều ở hải ngoại phải đi cày hộc gạch, một tuần 50, 60 giờ là chuyện thường!!!

Người Việt ở hải ngoại đọc những tin tức quảng cáo láo lếu đó, cứ tưởng nước Việt Nam đã thực sự trở thành con Rồng Lộn Á Châu, nhờ tài "kinh bang tế thế" siêu đẳng của tập đoàn việt gian cộng sản! À, thì ra mấy ông việt cộng ổng giỏi quá! Ai đời người dân trong nước cứ rủ nhau đi hút mỡ bụng chứng tỏ là họ quá dư thừa thức ăn. Chưa hết, nhiều tên .... việt cộng còn nuôi chó kiểng, giá năm bảy ngàn đô một con, tháng nào cũng đưa con chó đi bác sĩ thú ý để .... clean răng, tỉa lông cho chó! Bác sĩ thú y chính là ... Việt kiều về nước đi làm mướn cho người dân trong nước!

Ðời sống ở Việt Nam bây giờ cao quá, thôi bà con ơi, chúng ta nên rủ nhau hồi hương hết cho rồi!

Có những tờ báo giấy có số lượng phát hành rất lớn nhưng khi xảy ra vụ cha Lý đấu tranh, bị bịt miệng trước tòa án, những tờ báo này HOÀN TOÀN KHÔNG ÐĂNG HÌNH CHA LÝ BỊ BỊT MIỆNG, cũng như không đăng những bài viết bình luận về tội ác vi phạm nhân quyền này của bọn việt gian cộng sản! Những người gởi bài khi tiếp xúc với tòa soạn, đều được nhân viên trả lời một cách lịch sự:" Xin lỗi, chúng tôi chỉ thuần túy làm thương mại. Chúng tôi không làm chính trị!"

5. Thỉnh thoảng đăng những bài viết thuộc dạng "dơi chuột", nghĩa là làm bộ chửi việt cộng nhưng thật ra là chửi Việt Nam Cộng Hòa!


Nhận xét về điều 5:

Với ngân quỹ dồi dào khoảng một tỷ đô la để thực hiện nghị quyết 36 nên việt cộng tha hồ làm mưa làm gió trên mặt trận truyền thông ở hải ngoại. Nén bạc đâm toạc tờ giấy, bọn chúng đã lần lượt mua chuộc và bịt mồm gần hết giới truyền thông hải ngoại. Những người nào "cứng đầu", không chịu ăn hối lộ thì bọn chúng hăm dọa ám sát hoặc dùng nhiều thủ đoạn bỉ ổi để triệt hạ, vô hiệu hóa nhân vật ấy. Chúng ta thấy có những ký giả đã bị ám sát chết như cựu trung tá Ðỗ Trọng Nhân, nhân viên kỹ thuật của báo Văn Nghệ Tiền Phong; ký giả Ðạm Phong; nhà báo Hoài Ðiệp Tử; vợ chồng ký giả Lê Triết mà theo tin đồn, đều do Mặt Trận, tức đảng Việt Tân giết hại!!!

Các tờ báo giấy bị việt cộng kiểm soát rất chặt chẽ bằng biện pháp "ăn xôi chùa ngọng miệng", các tờ báo điện tử cũng lâm vào tình trạng tương tự. Tuy nhiên, đối với các tờ báo điện tử, việt cộng không dễ dàng kiểm soát. Lý do vì bất cứ người nào cũng có thể ra một tờ báo điện tử hoặc thành lập một trang nhà riêng cho họ và họ có mối liên hệ chằng chịt với hàng triệu người trên khắp thế giới. Nếu có một triệu người ở trong và ngoài nước, mỗi người tự lập cho mình một tờ báo (trang nhà) chống cộng và họ có sự liên lạc với nhau qua hình thức e-mail hoặc mục "ý kiến độc giả góp ý" thì việt cộng chịu chết! Không lẽ bọn chúng có đủ tiền để hối lộ, mua chuộc một triệu người này? Và cũng không có đủ công an mạng để làm công việc theo dõi một triệu tờ báo điện tử "phản động"! Muốn hăm dọa hoặc ám sát những người này cũng không dễ vì đó chỉ là một tờ báo trên internet, không có địa chỉ "tòa soạn", số phôn, tên thật của người chủ báo hoặc e-mail!


Ổ RẮN ÐỘC THỨ NHÌ: BĂNG ÐẢNG ALIBABA NGUYỄN CHÍ THIỆN!

Ðứng đầu băng đảng này là con rắn hổ chúa Alibaba Thiện. Băng đảng này được sự yểm trợ rất mạnh của nhóm "Tứ Nhà Thiện", gồm bốn "người nhà" của Alibaba, đó là các "hiền huynh" Phan Nhật Nam, Trần Phong Vũ, Chu Tất Tiến và Ðỗ Thị Thuấn.

Ngoài nhóm "Tứ Nhà Thiện", còn có những ống đu đủ, những chuyên gia "thổi kèn" khác, đó là Ðỗ Thái Nhiên, Trần viết Ðại Ngu, Kiêm Ái và lão già ngu đần Nguyễn Phước Ðéo!

Tất cả bầy rắn này đã tạo thành một hang ổ, làm nơi ẩn nấp lý tưởng cho những tên trùm đặc công việt cộng như Bùi Tín và Vũ Thư Hiên tìm đến ẩn nấp!

Trước đây tác giả Vô Danh đã thổ lộ:"cặp mắt mờ run lóa hẳn rồi!"* Nghĩa là tác giả đã hầu như bị MÙ! (lóa hẳn) Vậy mà, kinh ngạc thay, trong buổi đấu tố tại khách sạn Ramada, quận Cam nước Mỹ, hôm 25 -10 - 2008, Alibaba Nguyễn Chí Thiện, với số tuổi 70, đã biểu diễn một màn đọc báo mà không cần đeo kiếng lão!!! "Bác" Alibaba đã cầm một tờ báo cũ, in chữ nhỏ chi chít, đọc những đoạn văn, tố cáo những "tội ác" của nhóm Vạn Thắng!

Tác giả Vô Danh đã tâm sự: cặp mắt của ông đã bị lòa hẳn, vậy tại sao hơn BA MƯƠI NĂM SAU, bỗng nhiên cặp mắt đó bỗng trở nên sáng quắc như cặp đèn pha ô tô, đọc báo không cần đeo kiếng lão và có thể nhìn xuyên thủng qua quần áo .... lót của phụ nữ!!!

Nội một điểm này cũng đủ làm cho những người vốn dĩ rất ngây thơ cũng phải đặt vấn đề về việc "chí thiện" (very honest) có thực sự là lương thiện hay không!

Một điểm rất quan trọng khác, xin được nêu ra ở đây:

Không ai có thể quên NĂM SINH của mình ngoại trừ những kẻ gian manh như Alibaba Nguyễn Chí Thiện!

Trong cuộc đời một người Việt tỵ nạn, có những mốc năm tháng quan trọng nhất mà tôi tin chắc không có ai có thể quên được, ví dụ như:

- Năm sinh
- Năm tốt nghiệp trung học
- Năm làm đám cưới
- Năm đi tù
- Năm được phóng thích
- Năm vượt biên đến trại tỵ nạn
- Năm được nhập cư vào các nước như Mỹ, Canada, Úc ..v..v..
- Năm được vào quốc tịch

Trước hết, năm sinh thì không một con người chân chính nào có thể quên được. Cứ cho là một người nào đó quá đãng trí, không nhớ được ngày tháng thì ít nhất phải nhớ được năm sinh. Cái năm mà mình được sinh ra, cất tiếng khóc oe oe để đón chào cuộc đời! Quan trọng lắm chứ, quan trọng vô cùng. Quên sao được! Không nhớ năm sinh tức là cũng không biết mình bao nhiêu tuổi! Chúng ta đang sống trong thế kỷ thứ 21 chớ đâu phải sống trong thời những bộ lạc mọi thời xa xưa mà một người không biết mình bao nhiêu tuổi!!!

Ấy, vậy mà Alibaba Nguyễn Chí Thiện đã có tới 5,6 cái năm sinh khác nhau! Lúc thì nói "tôi sinh năm này", lúc thì nói "tôi sinh năm nọ" Chỉ có những kẻ GIAN MANH, chuyên đi lừa đảo, chuyên làm những lý lịch giả, mang nhiều năm sinh khác nhau cho nên mới nhớ lẫn lộn,năm nọ xọ qua năm khác! Con người chân chính chỉ có một năm sinh thì trước sau như một, họ chỉ nói đúng một năm sinh mà thôi!

Năm đi tù: Một người có thể bị đi tù nhiều lần nhưng lần đi tù đầu tiên, vào năm nào, thì phải nhớ và nhớ chính xác. Trong khi đó, Alibaba Thiện đã nói rất lung tung nhiều năm đi tù khác nhau, lúc thì đi tù ba lần, lúc thì bốn lần.

Tác giả Vô Danh đã viết:

Ðời tôi rồi sẽ về đâu
Lòng tôi cũng chẳng tìm câu trả lời
Nhà lao nay bước chân rời
Ngày mai có thể như chơi lại vào ....

Tác giả đã ghi chú NĂM 1960 là năm tác giả sáng tác bài thơ này. Vậy mà Alibaba Thiện, trong lần trả lời phỏng vấn với Bút Vàng, tháng 10 - 2008, đã tiết lộ: - lần đi tù ÐẦU TIÊN là năm 1961!!!

Như đã nêu trên: - Alibaba mang nhiều lý lịch giả, cho nên những sự kiện nó đá lẫn nhau, cái này chửi cha cái kia, không bao giờ ăn khớp được! Tự hắn vạch áo ra cho người khác thấy những sự gian trá của hắn!

Tôi tin rằng, nếu ta hỏi một người tỵ nạn ở hải ngoại:"anh/chị vượt biên năm nào? Ðến trại tỵ nạn năm nào. Ði định cư năm nào ?" Chắc chắn người đó sẽ trả lời đúng cái năm họ được đặt chân đến các trại tỵ nạn Mã Lai, Nam Dương hoặc Thái Lan. Nếu họ không nhớ chính xác ngày tháng thì ít nhất họ cũng nhớ được NĂM NÀO và họ ra đi hồi đầu năm, giữa năm hoặc cuối năm ..v..v..

Do đó, sự việc mà Alibaba nói sai quá nhiều mốc những NĂM ÐI TÙ và nói nhiều năm sinh khác nhau, đã chứng minh cho chúng ta thấy đó là con người GIAN TRÁ, không thể nào tin được!

Tổng kết lại, trong thời gian qua, chúng ta tấn công vào ổ rắn độc Nguyễn Chí Thiện là chúng ta đã đánh rất đúng vào yếu huyệt, vào hang ổ của kẻ thù. Khi con rắn chúa bị tấn công, nhiều con rắn đàn em khác buộc lòng phải lộ mặt ra để cứu nguy cho chủ, từ đó nhiều tên việt cộng nằm vùng kiểu dơi-chuột lần lượt bị lột mặt nạ! Những kẻ bênh vực cho Nguyễn Chí Thiện đã nói rằng Thiện đã đi diễn thuyết, "chửi" cộng sản suốt 13 năm qua, rằng Thiện là một chiến sĩ chống cộng cả thế giới biết đến, xứng đáng được lãnh giải Nobel Văn Chương! Tuy nhiên, tôi không nghĩ như vậy. Tôi cho rằng, Thiện là một con bài của bọn việt gian cộng sản và bọn Việt Tân. Bọn chúng đã lợi dụng Thiện làm tấm bình phong để chúng núp đàng sau lèo lái. Bề ngoài Thiện vẫn "chống cộng" nhưng thực chất, hắn đã khéo léo lèo lái cuộc đấu tranh của chúng ta đi chệch sang một hướng khác, có lợi cho bọn việt gian cộng sản. Ví dụ như Thiện đã kêu gọi:

- Cứ yên tâm ngồi chờ, sẽ có một Goóc Ba Chớp Việt Nam xuất hiện! Như vậy việt kiều cứ rủ nhau về Việt Nam du lịch cho thoải mái, tội gì đấu tranh làm chi cho mệt!
- Ðừng có đi biểu tình nữa mà hãy tìm đến từng tên cộng sản, dùng lý lẽ thuyết phục, thế là chế độ cộng sản tự nhiên sẽ .... sụp đổ!
- Thiện đã làm bạn với những tên đầu trộm đuôi cướp như Bùi Tín, Vũ Thư Hiên, Hoàng Minh Chính, Minh Võ, Phan Nhật Nam, Trần Phong Vũ, Ðỗ Thị Thuấn, "luật sư" Ðỗ Thái Nhiên ..v..v... Ngưu tầm ngưu, cẩu tầm cẩu. Cứ nhìn vào cái đám "hiền huynh" của Thiện thì ta có thể suy luận Thiện là hạng người gì!
- Thiện đã ủng hộ hai tên du sinh việt cộng là Nguyễn Tiến Trung và Hoàng Lan khi hai tên này đi sang Mỹ để "vận động dân chủ" cho bọn việt gian cộng sản!
- Thiện đã ủng hộ tên việt cộng Hoàng Minh Chính và cái gọi là hội nghị "Tiểu Diên Hồng" (trò bịp)

Kính thưa quý đồng hương, chúng ta đã đánh rất đúng vào mật khu của việt cộng. Bọn chúng đã thất kinh hồn vía, bỏ chạy tán loạn, bọn đầu gấu ở bắc bộ phủ phải run sợ. Hiện nay chỉ còn có một con chó cái già màu vàng là sủa ủng oảng cho có lệ mà thôi, tất cả những tên khác đã phải lặn sâu 20 ngàn dặm dưới đáy biển để tránh bão! Cuộc càn quét này của chúng ta sẽ làm đà cho nhiều cuộc càn quét sắp tới mà trọng tâm là đài truyền hình SBTN và trung tâm băng nhạc Asia.


Trần Thanh

Phan Nhật Nam lươn lẹo chữ nghĩa, đầu hàng việt gian cộng sản!

Ðể thực hiện nghị quyết 36, bọn tay sai của cộng sản thường lươn lẹo chữ nghĩa, sáng tác những bài thơ, nhạc, văn có nội dung "chống cộng" nhưng thực chất là ca ngợi cộng sản! Có nhiều bài viết "chửi" cộng sản rất dữ: -nào là cải cách ruộng đất, nào là tết Mậu Thân, nào là Hoàng Sa, Trường Sa, nào là dân oan, nào là tham nhũng ..v..v.. Nhưng đến phần kết luận thì bọn bồi bút thường hạ bút kêu gọi:

- Thôi, nói chung thì chuyện cũ nên bỏ qua, xóa bỏ hận thù. Việt cộng hay quốc gia cũng là người Việt với nhau, là anh em cùng một bọc trứng! Bây giờ hai bên nên cùng hòa hợp, hòa giải để cùng chung sức xây dựng đất nước, cùng đứng dưới lá cờ đỏ sao vàng để chống giặc Trung Quốc xâm lược! Giặc Trung Quốc không lo chống mà cứ chống phá việt cộng làm chi???

Ðó là những tay bồi bút còn non tay ấn. Người đọc có thể nhận ra cái bản mặt tay sai của bọn chúng. Cao tay ấn hơn là hai tên đại ma đầu Bùi Tín và Vũ Thư Hiên, đang làm trùm bọn bồi bút ở hải ngoại. Những hình thức viết lách của hai tên này rất lươn lẹo, nghĩa là nọc độc rắn hổ mang được bọn chúng hòa một cách rất khéo léo vào từng giọt mực. Người đọc bị thẩm thấu từng câu từng chữ rồi chết hồi nào không hay! Tôi đã từng thấy một người quen, tuổi trên 60, từng là chiến sĩ chống cộng rất hăng , nhận xét về tờ báo Ðàn Chim Việt và Ánh Dương như thế này:

- Hai tờ báo đó thường đăng những bài viết của ông Bùi Tín, chống cộng hay quá! Ông Bùi Tín là đại tá của việt cộng đã từng bắt sống tổng thống Dương Văn Minh đó chớ! Ông Bùi Tín ổng chống cộng dữ lắm, ổng chửi việt cộng te tua! Ổng dám chửi luôn mấy thằng trong bộ chính trị. Nghe nói ổng là người cộng sản phản tỉnh! Ổng gan quá!

Một ông bạn già khác thấy vậy bực bội, văng tục:

- Thằng Bùi Tín là thằng điếm chính trị, tại ông không biết đó thôi. Nó ngồi ở Paris nó chửi cộng sản thì có cái đéo gì mà gan! Mấy người dân oan ở Hà Nội mà còn dám đứng trước dinh thủ tướng của thằng Nguyễn Tấn Dũng, tuột quần, cởi truồng 100%, chửi tụi nó, "mời" tụi nó ra ăn với uống! Người dân ở trong nước bây giờ đã dám chửi cộng sản ngay trước mũi súng của cộng sản. Mấy thằng bồi bút ở hải ngoại thì im re! Ai hèn hơn ai?

Công thức nọc độc rắn hổ mang của Bùi Tín pha chế như thế nào mà đã đầu độc được khá nhiều người?

Ðại khái, hắn lấy ra từ gốc chỉ đạo của bộ chính trị rồi chỉ thị cho bọn bồi bút phải viết theo công thức như thế này:

1. Người cộng sản và người quốc gia đều có công với đất nước và bảo vệ tổ quốc:
- Người cộng sản có "công" đánh đuổi giặc Pháp và giặc Mỹ, điển hình là trận Ðiện Biên Phủ và biến cố ngày 30 - 4 - 1975.
- Người quốc gia có công bảo vệ Hoàng Sa, điển hình là trận hải chiến năm 1974 với Trung Cộng, thiếu tá hạm trưởng Ngụy Văn Thà tử trận.

2. Người quốc gia yêu nước theo kiểu của người quốc gia, người cộng sản yêu nước theo kiểu của người cộng sản. Cả hai đều yêu nước nhưng chỉ khác nhau ở hình thức thể hiện!

3. Bác Hồ vừa có công vừa có tội đối với đất nước. Nhưng trước hết bác Hồ vẫn là nhà ái quốc chớ không phải là việt gian!

4. Chính vì có "công" với đất nước cho nên người cộng sản vẫn xứng đáng để cai trị đất nước, cho dù họ có phạm những tội ác tày trời hoặc sai lầm to lớn đến đâu đi chăng nữa!

5. Chính vì có "công" với đất nước (thắng trận Ðiện Biên Phủ) nên không thể gọi những người cộng sản là "việt gian"!!!

6. Những người quốc gia cũng có công với đất nước nhưng công trạng của họ so với người cộng sản thì quá ít ỏi, nhỏ bé. Nếu những người quốc gia ở hải ngoại muốn cùng chia sẻ quyền cai trị đất nước thì người cộng sản sẵn sàng chia bớt một số quyền hành, chẳng hạn như cho làm đại biểu quốc hội, được làm chủ tịch xã, chủ tịch phường, công an giao thông, công an khu vực để gọi là được hưởng chút vinh thân phì gia, kiếm chút cháo! Chỉ cần làm chủ tịch xã là cũng có quyền .... cướp đất của dân rồi!

7. Phải hướng tất cả lòng căm thù của người dân vào bọn "giặc" Trung Quốc xâm lược để làm họ quên đi kẻ thù ngay trước mắt là "phe ta" (việt gian cộng sản)

8. Phao tin là có hai "phe" trong nội bộ đảng, một phe thân Trung Quốc, một phe thân Mỹ. Phao tin là sắp có đảo chánh, phe thân Mỹ do Nguyễn Tấn Dũng cầm đầu sẽ chiến thắng và sẽ mời những "nhân sĩ" ở hải ngoại về nắm chính quyền, ví dụ như những nhân vật:
-Bùi Tín, Vũ Thư Hiên, Nguyễn Chí Thiện, Trần Phong Vũ, Phan Nhật Nam, Ðỗ Thị Thuấn, Ðỗ Thái Nhiên ....v..v..
Các tờ báo như VietWeekly, Người Việt, Ánh Dương, Ðàn Chim Việt cũng sẽ được mời về để tham gia chính quyền, có thể sẽ được tham gia vào trung ương đảng!



Ðây, chân dung một "hiền huynh" của Alibaba!

Mới đây "nhà văn" Phan Nhật Nam đã sáng tác một bài thơ, mang tựa đề: Tổ quốc chúng tôi không là 'chế độ các anh'*. Nếu đối chiếu bài thơ này với công thức nọc rắn hổ mang nói trên thì ta thấy đúng là Phan Nhật Nam đã viết theo đơn đặt hàng của Nghị quyết 36 của việt cộng!

Trước hết chúng ta thấy cái tựa đề rất là mơ hồ, nghĩa là giải thích theo kiểu nào cũng được. Nội dung bài thơ là "chửi" cộng sản nhưng thật ra là ca ngợi cộng sản! Nếu nói theo giọng điệu của bọn việt gian cộng sản thì cái tựa đề có thể được diễn giải như sau:

- Tổ quốc Xã Hội Chủ Nghĩa của chúng tôi không là cái chế độ Việt Nam Cộng Hòa của các anh!

Cái thâm ý lưu manh của tên phản bội Phan Nhật Nam, viết theo đơn đặt hàng của việt cộng là ở chỗ này!

Bài thơ dài lê thê gồm toàn những rác và rác. Những câu rác rưởi thơ được cố tình viết ra để làm hoa mắt người đọc, kèm theo một đống những từ ngữ ngô nghê, mù mờ, vô nghĩa, lươn lẹo. Nhiều câu thơ dài ngắn loạn xà ngầu đan xen kẽ với nhau, cố tình lập dị một cách vô lối, lố bịch, làm dáng ra vẻ như bài thơ Ðồng Lầy của tác giả Vô Danh! Tất cả những cái này chỉ là mục tiêu giả. Mục tiêu thật của Phan Nhật Nam nằm trong những câu sau đây, nằm trong phần đầu của bài thơ khoảng 20 câu:

- Giữa vùng nước phương Nam này chiến hạm Hải Quân 10 Nhật Tảo, hòa máu Ngụy Văn Thà đổ xuống đậm sắc biển xanh ...
- Có còn không Bộ Ðội vây trận Ðiện Biên?
- Quân lực Cộng Hòa đã thật gẫy tan nòng pháo!
- Sử Việt không nên viết từ "Cách Mạng Mùa Thu, Tuyên Ngôn Tháng Chín" Nhưng bởi giòng máu lệ kiên cường chung phần độc dược. Phan Thanh Giản uống cạn nghĩa tận trung báo quốc. Vệ Quốc Quân chết trên đồi Hồng Cúm, Him Lam
- Ðể Hồn Nước ngời ngời hơi thở lộng mỗi khắc giây
- Ðể Tự Do hiến trọn ý nghĩa cao thượng cho Người
- Và Ðộc Lập khởi dậy tầng tầng kiêu hãnh

Toàn bộ bài thơ, kể cả phần Chú Thích gồm khoảng 150 câu. Khi đọc xong bài thơ,những chữ đập vào trí óc và còn ghi lại trong đầu của người đọc chính là những chữ:
- Bộ Ðội, Ðiện Biên Phủ
- Vệ Quốc Quân, Hồng Cúm, Him Lam
- Ðộc Lập, Tự Do, Người

Nên nhớ tất cả những chữ này đều được viết hoa. Sở dĩ người đọc sẽ ghi nhớ những chữ này vì nó đã được guồng máy tuyên truyền của việt cộng nhắc đi nhắc lại hàng tỷ lần. Người dân Việt Nam, trừ lúc ngủ, còn những lúc thức, suốt ngày đều phải bị nhồi nhét những từ ngữ nói trên vào đầu. Ðặc biệt chữ "người" mà được viết hoa, chắc chắn đó phải là thằng Hồ Chí Minh chớ không ai khác!

Như vậy cái ý chính trong bài thơ này chính là muốn nói:

1. Hồ Chí Minh là người yêu nước, đem lại độc lập, tự do cho đất nước (Có sự liên hệ giữa những chữ "Ðộc lập-Tự Do-Người" diễn tả qua hai câu thơ)
2. Những người cộng sản là những người có công đánh đuổi giặc Pháp (Bộ Ðội - Ðiện Biên Phủ, Vệ Quốc Quân-Hồng Cúm-Him Lam)
3. Người quốc gia có công đánh nhau với Trung Cộng để bảo vệ Hoàng Sa năm 1974 (Hải Quân 10 Nhật Tảo- Ngụy Văn Thà)
4. Quân lực Việt Nam Cộng Hòa bị thua trận (Quân lực Cộng Hòa đã thật gãy tan nòng pháo!)
5. Người cộng sản và người quốc gia đều có công với đất nước nhưng công của người cộng sản nhiều hơn, do đó họ xứng đáng để lãnh đạo đất nước, còn người quốc gia bất quá chỉ được làm chủ tịch phường, chủ tịch xã là cùng!!!

Ngoài ra, chúng ta cần lưu ý đến sự lươn lẹo của tên bưng bô cho việt cộng Phan Nhật Nam, qua cách dùng chữ:

" ...nguyên phẩm tính Lính Cộng Hòa gục ngã Cổ Thành Ðinh Công Tráng(5)
Ðể Hồn Nước ngời ngời hơi thở lộng mỗi khắc giây
để Tự Do hiến trọn ý nghĩa cao thượng cho Người
Và Ðộc Lập khởi dậy tầng tầng kiêu hãnh ...."

Qua mấy câu thơ này chúng ta thấy sự lưu manh và lươn lẹo của Phan Nhật Nam khi ông ta dùng nhóm chữ "Cổ Thành Ðinh Công Tráng", sau đó, trong phần Chú Thích, ông ta giải thích đó là "Cổ Thành Quảng Trị"!

Lính của quân lực VNCH chiến đấu tại Cổ Thành Quảng Trị mùa hè năm 1972. Cái tên "Cổ Thành Quảng Trị" là cái tên quen dùng bấy lâu nay. Tại sao lại nói lính Cộng Hòa chiến đấu ở Cổ Thành Ðinh Công Tráng là có ý gì? Thời Ðinh Công Tráng làm gì có lính Cộng Hòa?

Như vậy, theo ý của Phan Nhật Nam, các chiến sĩ quân lực VNCH hy sinh tại Cổ Thành Quảng Trị là hy sinh cho Người ("bác" Hồ!), và hy sinh cho Ðộc Lập, Tự Do, theo đúng công thức tuyên truyền của giặc cộng!


Tóm lại, chủ đề của bài thơ này là ca ngợi người cộng sản có công với đất nước, đánh đuổi giặc Pháp và đánh bại "giặc" Ngụy Việt Nam Cộng Hòa!

Còn tất cả những câu thơ rác lăng nhăng bên dưới, "chửi" Trung Cộng, chửi bộ chính trị nô lệ Tàu, chửi Ðỗ Mười và nhiều câu vớ vẩn, không đâu vào đâu đều chỉ là những nghi binh, những mục tiêu giả để làm hoa mắt người đọc!

Nhiều người đã nói Phan Nhật Nam hồi trước năm 1975 đã chết rồi. Cái thân xác còn sống bây giờ chỉ là cái đài phát thanh cho nghị quyết 36 của việt cộng! Ðúng lắm và rất đúng! Ðồng tiền đô la của nghị quyết 36 của việt cộng đã đánh gục khá nhiều người nổi tiếng, biến họ thành những tên phản bội, khoác áo người quốc gia "chống cộng" nhưng thực chất là đi đổ bô cho việt cộng và đâm vào sau lưng chúng ta!

Phan Nhật Nam trước năm 1975 đã chết rồi. Ông ta hoàn toàn không còn xứng đáng là chiến sĩ, là sĩ quan quân lực Việt Nam Cộng Hòa nữa*. Ðừng tự xưng là cựu nhà văn quân đội, là cựu đại úy binh chủng nhảy dù nữa, nhục lắm! Và nhất là ông ta đã làm ô danh binh chủng nhảy dù! Những thiên thần mũ đỏ không có ai hèn nhát, đi đầu hàng giặc như Phan Nhật Nam! Khi nhắc đến binh chủng Nhảy Dù, ai ai cũng nhớ đến những vị anh hùng bất tử như đại úy Nguyễn Văn Ðương "Anh không chết đâu anh", hay cố đại tá Nguyễn Ðình Bảo, "Người ở lại Charlie"

Những đồng đô la dơ bẩn của việt cộng đã làm ngã gục nhiều người. Có người đã từng là khoa học gia nổi tiếng trên toàn thế giới, là cựu tư lệnh quân chủng không quân, vậy mà đã bị đảng việt gian Việt Tân xỏ mũi dắt đi như người ta dắt một con bò!!!

Buồn tủi và rất đau lòng nhưng chúng ta phải nói lên sự thật để nhiều người cùng biết và cảnh giác!


KẾT LUẬN:

Khi bày tỏ lập trường chính trị, chúng ta nên bày tỏ một cách rõ ràng, dứt khoát. Một là theo phe chính nghĩa quốc gia, hai là theo tà phái việt gian cộng sản. Những kẻ mà có những kiểu phát biểu mập mờ, nửa dơi nửa chuột, giải thích theo kiểu nào cũng được như bài thơ ví dụ nêu trên của Phan Nhật Nam, dứt khoát là những kẻ đã đầu hàng, đi bưng bô cho việt gian cộng sản! Chúng ta phải tố cáo những hạng người này!

Không thể nào nói lập lờ, gán ghép chiến lũy Ba Ðình và nghĩa quân của Ðinh Công Tráng với lính Cộng Hòa và gọi cổ thành Quảng Trị là "cổ thành Ðinh Công Tráng"!

Bài thơ nêu trên được viết theo rất đúng "công thức" của tên đại ma đầu Bùi Tín: người cộng sản có công đánh bại giặc Pháp, do đó không thể gọi họ là việt gian và bọn chúng có "công" nên xứng đáng là những kẻ cai trị đất nước!!!


Trần Thanh
Ngày 22 tháng 11 năm 2008

==============================

Phần Chú Thích:

Chú thích một:

Xin mời quý bạn đọc bịt mũi để đọc bài thơ "bưng bô" sau đây của thi sởi Phan Nhật Nam:


Tổ Quốc Chúng Tôi
Không là “chế độ các anh”
Gởi Kim Phượng,
Bằng Hữu Úc Châu nơi Phương Nam
Hãy thống hận khi Đất cha ông cướp đoạt mất
Hãy gào uất buổi Biển, Trời tổ tiên giặc chiếm, cắt
Hãy biết xót đau,
Hãy biết hờn căm,
Thấm đê nhục..
Dân Tộc cúi đầu, nín thinh, khinh miệt..
Nơi quan ải phía Bắc xa một lần Nguyễn Phi Khanh bật khóc,
nước mắt lắng sâu mạch đất.
Giữa vùng nước phương Nam nầy chiến hạm Hải Quân 10 Nhật Tảo,
hòa máu Ngụy Văn Thà đổ xuống đậm sắc biển xanh.(1)
Có còn không Bộ Đội vây trận Điện Biên? (2)
Quân lực Cộng Hòa đã thật gẫy tan nòng pháo!
Xé không gian nghe âm vọng bao lần người lính giữ nước xung phong
Tát cạn đáy bày ra vạn cốt xương lớp lớp dân oan di tản
Trời Nam bàng hoàng khốc tang
Biển Đông lềnh loang bi phẫn..
Hoàng Sa, Trường Sa..
Hãy trải rộng Nhất Thống Toàn Đồ..
Hẳn thấy lớn dài mênh mông biên cương Đại Việt
Lẽ nào bộ chính trị, ban bí thư, chủ tịch đảng, đoàn không hề hay biết?
Sử Việt không viết nên từ “Cách Mạng Mùa Thu, Tuyên Ngôn Tháng Chín”,(3)
nhưng bởi giòng máu lệ kiên cường chung phần độc dược
Phan Thanh Giản uống cạn nghĩa tận trung báo quốc.
Vệ Quốc Quân chết trên đồi Hồng Cúm, Him Lam(4)
Nguyên phẩm tính Lính Cộng Hòa gục ngã Cổ Thành Đinh Công Tráng.(5)
Để Hồn Nước ngời ngời hơi thở lộng mỗi khắc giây
Để Tự Do hiến trọn ý nghĩa cao thượng cho Người
Và Độc Lập khởi dậy tầng tầng kiêu hãnh
Việt Nam,
Tên gọi đến..
Rưng rưng nước mắt cảm xúc.
Tất cả nay đã là vô ích!
Với một chữ ký!
Hợp thức hóa một lần dâng giặc cướp!
Hoàn tất trọn một lần xong bán nước!
Đồng thuận mưu sâu Quốc Vụ Viện Bắc Kinh
Mậu Tuất, Năm “Một-ngàn chín-trăm năm-mươi-tám”.(6)
Các Vua Hùng nơi đâu?
Cuộc hành quân xẻ dọc Trường Sơn cuối cùng hóa ra thất bại
Tự Vệ Thành nổ lựu đạn tan thân,
gục đầu lên giao thông hào chống xe tăng Pháp,
Chết giữ hùng khí Thăng Long.(7)
Đảng khinh miệt gạch phăng, bôi bẩn!
Trang lịch sử linh thiêng viết bởi máu vô vàn
Vạn, triệu trái tim lẫm liệt Việt Nam yêu nước.
Tất cả nay đã là vô ích!
Không bớt lằn roi đau rạch nát tấm lưng..
Đám sinh viên oằn người trên đất cũ cha ông
Thảm nhục hứng đòn thù công an Hà Nội,
nơi “Thủ Đô Phẩm Giá Con Người”!(8)
Rùa thiêng ngượng mặt lặng sâu..
Cương thổ ngập hàng lậu thuế
Made in China.
Made in China
Đỗ Mười giữ ghế tổng bí thư thêm nhiệm kỳ
Địa giới Nam Quan cắt phăng một phần cửa ải.
Ba mươi năm hơn sau ngày “giải phóng Miền Nam”
Đà Nẵng nhìn ra bóng Hồng Kỳ đỏ ngầy mặt nước.
Chính danh, quốc sĩ mất lý nghĩa linh thiêng,
“Tình Hữu Nghị”, món hàng tuỳ nghi miệng lưỡi,
Trung Quốc mặc tình cung cấp.
Mười năm hơn xẻ dọc Trường Sơn đánh Mỹ kiên cường
Cuối đoạt thắng..
Quê hương dầm sâu vũng bùn hôi tanh ô nhiễm
Phanh thây Dân bằng nanh vuốt sói lang
Xây dựng Nước với giấy, tiền giả mạo
Ấn chứng từ Bắc Kinh.
Nỗi đau kinh dị làm khô sôi tròng mắt,
Ôi giá như các anh còn chút lương tri,
Đôi phần trí nhớ..
Ở đâu nên “độc lập/hạnh phúc/tự do”?(9)
Họa chăng chỉ trên báo đảng
Cơ quan trung ương, món hàng cũ xưa, hư mòn, phế thải
Xứng đáng vất thiêu bãi lửa
Giải hạn oan hồn vất vưỡng cõi nghiệt Việt Nam
Để Mát-xcơ-va nên thành “thánh đô” thiện mỹ huy hoàng
Để Bắc Kinh kết tụ “chiếc nôi hòa bình” tuyệt vời thế kỷ
Âm u cặn máu cờ đỏ vàng sao
Vấy bẩn màu Bồ Đề hai ngàn năm trăm hơn Đại Phật!
Tưởng như một chuyện đời xưa..
Người chết hiện nguyên hình/râu/tóc/răng/mắt..
Theo dõi em thơ bới rác, lội cống, ngập sình
Hốt phân thối theo kế hoạch ngũ niên, quy trình tuổi nhỏ
Hoàn thiện mô hình “hạnh phúc”,
tiến lên thời kỳ quá độ.
“Khăn quàng đỏ” không đủ lau khô giòng lệ ứa!
“tự do” nào?!..
tự do, báo được phép đưa tin từ một nguồn kiểm duyệt
tự do, giết cướp giữa ban ngày không thể tìm ra dấu vết
tự do, phí tiêu bạc tỷ, triệu của dân
tự do, hủy phá đền, chùa, ruộng, rừng.. không cần nhận lệnh
tự do, phán quyết con người không quyền được sống..
Từ chứng tích, tội danh lý lịch quá khứ ngụy quân,
xếp nên hạng tiện dân,
phận ngặt lưu đày trên quê cha, đất tổ!
Ba mươi-ba năm sau lần “Đại Thắng Mùa Xuân”(10)
Đất nước đi lên bằng hai chân giấy, gỗ
Với khẩu hiệu ngây ngô,
Nghị quyết hàm hồ,
Kết tinh trọn vinh hoa, “Tư Bản Đỏ”.
Giai cấp (cách mạng) mới
Tổng hợp phương trình quỷ ma: “Thực dân/Vô sản”,
Nhìn xuống “bọn Sàigòn mất tên” ứ tràn khinh miệt!
Với trí hiểm tiếm danh, “Người Ái Quốc”
Với hãnh tiến tự tuyên công, “Cha Già Dân Tộc” (11)
Thây xác nằm nơi Ba Đình luôn mở mắt,
Sống tráo trở đổi tên,
Chết không hề che mặt.
Hiển hiện toàn phần chước quỷ/tính ma.
Quái thai hậu nhiên phẩm chất, khối lượng rặt ròng..
Quốc hội biểu quyết “chín-chín-phầm trăm” hơn nhất trí,
Ngàn đại biểu dùng chung một miếng khẩu trang!
Mỗi buổi sớm mai..
Mặt trời mọc nơi phương Đông vô hồi vĩnh cửu
Cũng muôn đời ô nhục
Loang thấm dần từ vết máu Hoàng, Trường Sa..
Để nhớ,
19 tháng 1, 1974-2008
Phan Nhật Nam
(1) Chiến Hạm; Hạm Trưởng/QLVNCH tử trận Hoàng Sa, 19/1/1974
(2) Chiến trường lớn kết thúc chiến tranh (1946-54)
(3) 19/8/ và 2/9/1945
(4) Đồi chiến thuật quanh vòng chảo Điện Biên Phủ
(5) Cổ Thành Quảng Trị
(6) Công hàm Thủ Tướng Phạm Văn Đồng gởi Chu Ân Lai
(7) Trận chiến giữ Hà Nội 19/12/46
(8) Logos của Hà Nội trong thời kỳ chiến tranh (1960-1975)
(9) Quốc Hiệu của nhà nước cộng sản Việt Nam
(10) “30/4/1975”
(11)Những bí danh, danh hiệu của Nguyễn Tất Thành, Hồ Chí Minh..

Chú thích hai:

Còn một tay bưng bô ngoại hạng khác, bạn thân của Nguyễn Chí Thiện, đó là "sử gia" Minh Võ. Ông này cũng đã từng là sĩ quan trong quân lực VNCH. Thế nhưng ngày nay ông đã tình nguyện tham gia vào đội quân đi bưng bô cho việt cộng, viết những bài ra vẻ là "nghiên cứu, khách quan" nhưng thật ra là đâm những nhát dao thật sâu vào lưng của chúng ta! Trước đây "sử gia" Minh Võ có viết một bài đăng trên VietNam Exodus, lập luận rằng:

- "công" của người cộng sản đánh thắng thực dân Pháp lớn lắm, nhờ đó Việt Nam mới được độc lập, tự do. Nếu ngày nay người cộng sản có dâng vài chục ngàn km vuông đất và hai đảo Hoàng-Trường Sa cho Trung Cộng cũng được, so với toàn lãnh thổ nước Việt Nam, ta cũng còn "lời" chán!!!

- "công" của người cộng sản trong chiến thắng Ðiện Biên Phủ là một bằng chứng rất hiển nhiên, không ai có thể chối cãi. Những người quốc gia không thể nhận đó là công lao của họ!

Thật ra đây chỉ là lý luận của một con bò tót, đi liếm trôn và "thổi kèn" cho bọn việt gian cộng sản. Bọn việt gian cộng sản hoàn toàn không có một công lao gì với đất nước và dân tộc Việt Nam hết. Ðây là một sự khẳng định rất chắc chắn một trăm phần trăm như công thức toán học. Bọn chúng chỉ có tội và tội, không tội tày trời thì tội lớn, tội nhỏ!

Từ khi mới lọt tọt ở bên Tàu về, còn sống chui rúc ở hang Bắc Pó trong những năm 1940 - 1944 thì vốn liếng của tên Hồ tặc có trong tay chỉ là đội Việt Nam Tuyên Truyền Giải Phóng Quân, chỉ có một trung đội mà hơn phân nửa là người dân tộc Tày. Vậy thì làm sao trong vòng 8 năm sau, Hồ đã có khoảng 500 ngàn quân để đánh Pháp trên quy mô toàn quốc? Không có phép lạ nào có thể giúp Hồ tặc phát triển lực lượng nhanh đến như vậy! Câu trả lời và sự giải thích hợp lý nhất, đó là:

- Chính các lực lượng quân sự, bán quân sự của các đảng phái quốc gia, vốn đã hoạt động trong và ngoài nước từ vài thập niên trước đó đã cầm đầu cuộc những cuộc nổi dậy mà sau này Hồ tặc đã lươn lẹo, chơi trò con chim tu hú đẻ trứng, cướp trắng công của những người quốc gia và tiêu diệt họ đến gần hết!

- Nội số dân công tham gia trong chiến dịch Ðiện Biên Phủ là gần một trăm ngàn người. Toàn bộ người dân tham gia đánh Pháp lúc bấy giờ, đa số vì lòng yêu nước và hầu như vào thời điểm đó hầu như không mấy ai biết rõ bộ mặt thật của Hồ tặc và cái đảng việt gian Cộng Sản của hắn. Hơn nữa, lúc bấy giờ Hồ đã rất quỷ quyệt, che dấu bản chất của hắn rất kỹ. Hắn đã đổi tên đảng Cộng Sản thành đảng Lao Ðộng, cùng thi hành nhiều thủ đoạn gian manh, lừa bịp khác!!!

Chú thích ba:

Chiến lũy Ba Ðình, rộng 400 mét, dài 1200 mét ở huyện Nga Sơn, tỉnh Thanh Hóa. Lính của Ðinh Công Tráng, gọi là nghĩa quân. Năm 1887, giặc Pháp đã huy động tới 3500 quân bao vây chiến lũy Ba Ðình và bắn vào đó khoảng 16000 quả đạn đại bác chỉ trong một ngày!

Cổ Thành Quảng Trị thuộc tỉnh quảng Trị. Năm 1972, quân lực VNCH đã giao tranh ác liệt với bọn xâm lược việt gian cộng sản tại đây. Bọn giặc đã thua chạy, cờ vàng ba sọc đỏ lại ngạo nghễ tung bay trên Cổ Thành quảng Trị.

Phan Nhật Nam đã lươn lẹo, cố ý lấy râu ông nọ cắm vào cằm bà kia, giữa hai sự kiện lịch sử, nhằm đề cao Hồ tặc và bọn việt gian cộng sản bán nước và hạ nhục quân đội Cộng Hòa (gãy tan nòng pháo!).

Ðại Ma Ðầu giáo chủ

Hồi thứ nhất

Tuyệt Tình Cốc Ðại Ma Ðầu luyện chưởng
Phố Bolsa Phong hiền đệ viết Tuyên Dương

Lúc ấy vào khoảng nửa đêm giờ Tý canh ba, trong hang Tuyệt Tình Cốc tối lù mù, dưới ánh đuốc bập bùng, người ta thấy có một đạo sĩ đang ngồi thiền trên bệ đá. Vị đạo sĩ trạc bảy mươi tuổi, râu tóc bạc phơ, khuôn mặt dài ngoằng như mặt ngựa và hàm răng hô ra như mái tây hiên. Vì mải mê ngồi thiền nên đạo sĩ đã quên có một đệ tử đang quỳ gối kế bên bệ đá để chờ bẩm báo một điều gì. Người đệ tử cũng khá lớn tuổi, râu tóc đã bạc, khuôn mặt xấu trai và hằn in nhiều nếp phong trần, đau khổ. Ðiều hết sức đặc biệt và kinh dị là khuôn mặt của người này mọc đầy lông lá và có cái mõm nhô ra trông y hệt như bộ mặt của con chó bẹc giê! Hang động âm u, lạnh ngắt và cực kỳ thanh vắng đến mức có thể nghe được nhịp thở đều đều của vị đạo sĩ. Ông ta chính là một cao thủ võ lâm, có biệt hiệu là Ðại Ma Ðầu Giáo Chủ, Giang Hồ Ðệ Nhất kiếm. Nghe đồn ông là người văn võ song toàn, nghĩa là ngoài tài chưởng pháp và kiếm pháp tuyệt luân, tài thi phú của ông cũng lừng danh trong thiên hạ.

Sau một tuần nhang, sau khi đã vận khí công điều hành, đả thông hết các huyện đạo và xả thiền, vị đạo sĩ từ từ mở mắt ra, khẽ hỏi:

- Hiền đệ chờ ta có lâu không?

Người đàn ông mặt chó xấu trai khẽ đáp:

- Thưa hiền huynh, đệ cũng vừa mới đến! Chẳng hay hôm nay hiền huynh triệu tiểu đệ đến có điều chi cần dạy bảo?

Vĩ đạo sĩ chỉ tay vào tảng đá gần đó:

- Phong hiền đệ hãy ngồi đó, ta có chuyện cần bàn.

Nói xong, ông đưa tay vuốt chòm râu bạc, cất giọng sang sảng nói:

- Này, Phong hiền đệ, tuần trăng trước đây, ta giao đấu chưởng pháp với Ma Nữ Ða Tình, chẳng may bị trúng độc chưởng của mụ, bị thổ huyết, tới nay vẫn chưa phục hồi được công lực. Ta không ngờ võ công của mụ nay đã tiến bộ vượt bực. Cách đây mười năm khi giao đấu với mụ ở núi Ma Thiên Lĩnh, ta chỉ cần vận có năm mươi thành phần công lực là mụ đã bị thua, bỏ chạy dài. Vậy mà bây giờ ....

Ðại Ma Ðầu Giáo Chủ bỗng bỏ ngang câu nói và thở dài. Gã đàn ông mặt chó xấu trai rụt rè lên tiếng:

- Thưa đại huynh, vừa rồi có một quái nhân đến gặp đệ, nói rằng hắn muốn thách đại huynh thi đấu thơ-phú-chưởng pháp với hắn!

Ðại Ma Ðầu cau mày:

- Tên hắn là gì?

Phong hiền đệ báo cáo:

- Thưa đại huynh hắn xưng danh là "Giang Hồ Thi Khách"! Nghe nói hắn cũng là một cao thủ võ lâm, một vị đại lão tiền bối, không thuộc một môn phái nào hết. Hắn có biệt tài vừa thổi sáo trúc vừa uống rượu bằng mũi, tay phóng chưởng pháp viết thơ lên vách núi đá!!!

Ðại Ma Ðầu hơi tái mặt:

- Ta chưa từng nghe danh hắn bao giờ! Hừ, đã là "Giang hồ đệ nhất kiếm" kiêm "Ðại thi bá" thì ta không sợ bất cứ tên nào hết. Hiền đệ cứ nói với hắn là ta đồng ý tỷ thí với hắn vào tuần trăng tới tại núi Ma Thiên Lĩnh, quận Cam! Hiền đệ hãy thông báo trong toàn giới võ lâm tới chứng kiến cuộc tỷ thí giữa ta với hắn!

Phong hiền đệ cung kính cúi đầu:

- Xin lĩnh ý đại huynh!

Truyền lịnh xong, Ðại Ma Ðầu đảo mắt nhìn quanh hang động xem có ai rình nghe lén không. Sau khi biết chắc chỉ có mấy con dơi và con chuột lảng vảng, hắn mới hạ thấp giọng:

- Này, Phong hiền đệ, ta có việc này hệ trọng nhờ Phong hiền đệ giúp giùm ....

Phong hiền đệ lễ phép:

- Xin đại huynh cứ dạy bảo

Ðại Ma Ðầu hắng giọng vào đề:

- Như hiền đệ đã biết, từ trước đến nay, đại ca Buồi bên trời Tây luôn luôn nuôi tham vọng làm tổng thống nước Ðại Việt lưu vong, rồi sau đó sẽ thống nhất sơn hà như Tần Thủy Hoàng gồm thâu lục quốc, lên làm tổng thống nước Ðại Cồ Việt, tức là Ðại Hoàng Ðế đó! Bây giờ âm mưu đó đã chín mùi, mọi việc đã chuẩn bị xong xuôi, đại ca Buồi đã quyết định bổ nhiệm ta làm phó tổng thống! Ta vốn giỏi về Trà-đạo và Thi-đạo còn hiền đệ thì giỏi về viết văn. Vậy hôm nay ta nhờ hiền đệ viết cho ta một bản Tuyên-Dương cuộc đời ái tình và sự nghiệp của ta để chuẩn bị lên làm Phó tổng thống nước Ðại Việt lưu vong!

Phong hiền đệ lộ vẻ vui mừng:

- Xin chúc mừng đại huynh! Ðệ xin lĩnh ý đại huynh. Sẵn đây, đệ xin có một thắc mắc: - theo ngu ý của tiểu đệ thì đại huynh là người văn võ song toàn, Giang hồ đệ nhất kiếm kiêm Ðại thi bá, toàn chốn võ lâm ai ai cũng mến phục. Ðáng lẽ đại huynh phải lên làm tổng thống mới phải đạo! Trong khi đó, đại ca Buồi chỉ là một kẻ thất phu, hữu dõng vô mưu, làm sao có thể sánh bằng đại huynh!

Ðại Ma Ðầu tỏ ý hài lòng vì câu nâng bi của đàn em:

- Nhà ngươi nói có lý. Tuy nhiên, hôm nay giữa hai chúng ta nơi chốn sơn lâm cùng cốc này, ta cũng nói thật cho ngươi rõ: - sở sĩ ta phải nhường chức tổng thống cho đại ca Buồi là vì đại ca là đảng viên lâu năm của đảng Ðại Tặc và đại ca lớn tuổi hơn ta. Mình phải kính lão đắc thọ mới phải đạo. Nhưng ta đã tính toán kỹ: đại ca nay đã ngoài 80 tuổi, lại vì quá đam mê tửu sắc nên sức khỏe rất kém, võ công đã bị phế gần hết. Ðại ca Buồi có lên làm tổng thống giỏi lắm chỉ được một hai năm là chết. Lúc ấy ta sẽ lên thay đại ca, nối ngôi tổng thống lưu vong. Sau đó, với sự trợ giúp của hiền đệ thì lo gì ta không thống nhất sơn hà, lên ngôi Hoàng Ðế nước Ðại Cồ Việt, cai trị 100 triệu dân trong và ngoài nước!

Nghe hiền huynh ca một bài tương lai sáng sủa, Phong hiền đệ quá phấn khởi, hồ hởi, bèn móc ống đu đủ ra kê vào .... háng của Ðại Ma Ðầu thổi một phát:

- Ðại huynh dạy chí phải! Tư tưởng của đại huynh thật là CHÍ THIỆN!!! Khi đại huynh lên ngôi Hoàng Ðế thì đại huynh đừng có quên tiểu đệ nhé. Chúng ta là anh em kết nghĩa, đã từng uống máu ăn thề, có phúc cùng hưởng có họa cùng chia!

Ðại Ma Ðầu xoa hai tay vào nhau, lộ vẻ thỏa mãn, đồng thời hứa hẹn cho đàn em một cái bánh ... bông lan to tướng:

- Nếu ta lên làm tổng thống thì chắc chắn hiền đệ sẽ được làm thủ tướng. Còn sư tỷ Thị Nở của hiền đệ sẽ được làm bộ trưởng văn hóa nghệ thuật. Sư tỷ đa tài lắm, vừa là nhạc sĩ, thi sĩ, văn sĩ, họa sĩ, đủ thứ "sĩ" hết! Ta yêu quý sư tỷ vô cùng! .... Thế nhé, hiền đệ hãy về viết gấp cho ta một bản Tuyên-Dương công đức của Ðại Ma Ðầu Giáo Chủ, để ta cho phổ biến trong giới võ lâm, nếu sau này ta có lên làm tổng thống thì thiên hạ cũng biết ta là ai! Ðồng thời hiền đệ hãy gởi một copy bản Tuyên-Dương công đức của ta đến tổ chức Who-is-Who của Mẽo để họ up-date quyển Tự điển Danh-Nhân-Vĩ-Nhân của họ!

Phong hiền đệ đứng phắt dậy lĩnh bái:

- Xin tuân lệnh đại huynh. Ðệ sẽ phi thân về gấp phố Bolsa* để làm ngay cho kịp!

Ðại Ma Ðầu tươi cười:

- À, sẵn dịp nhờ hiền đệ nhắn với sư tỷ Thị Nở tối nay vào Tuyệt Tình Cốc để cùng ta luyện môn võ công Ngọc Nữ Tâm Kinh* nhé! Ta phải luyện gấp võ công để tháng tới thi đấu với tên Giang Hồ Thi Khách!

*********************

Tối hôm ấy, trong hang Cắc Kè tại phố Bolsa, Phong hiền đệ ngồi bên ly cà phê nóng, vò đầu bứt tóc, cố suy nghĩ tìm tòi ý văn cho thật hay để viết bản Tuyên-Dương cuộc đời ái tình và sự nghiệp cho Ðại Ma Ðầu Giáo Chủ. Khổ quá, viết cho thật hay, thật kêu thì rất khó vì cuộc đời của hiền huynh không có gì đáng ca ngợi! Phong hiền đệ hơi lo lắng vì nếu viết không xong, sẽ bị Ðại Ma Ðầu quở trách, không truyền thụ võ công nữa thì khốn! Bỗng một con cắc kè chắt lưỡi năm sáu tiếng và một tia sáng lóe lên trong đầu Phong hiền đệ. Mừng quá, hắn vội đứng phắt dậy, phóng tới cái kệ sách, tìm vội một quyển sách. Sau một hồi lục lạo, hắn đã tìm ra "vị cứu tinh", đó là quyển sách mang tựa đề "Những Mẫu Chuyện Về Ðời Hoạt Ðộng Của Hồ Chủ Tịch", tác giả là Trần Dân Tiên. Thế là Phong hiền đệ bèn mở sách, chép .... nguyên con phần nhập đề, chỉ sửa lại một vài chữ như sau:

" ..... Nhiều nhà văn, nhà báo Việt Nam và ngoại quốc muốn viết tiểu sử của Ðại Ma Ðầu Giáo Chủ, biệt hiệu là Giang Hồ Ðệ Nhất Kiếm kiêm Ðại Thi Bá, nhưng cho đến nay chưa có người nào thành công. Nguyên nhân rất giản đơn: Ðại Ma Ðầu Thi Bá không muốn nhắc lại thân thế của mình!

Ngày mồng 2 tháng 9 năm 2008, lần đầu tiên tôi trông thấy Ðại Ma Ðầu Thi Bá. Ðó là một ngày lịch sử. Ngày hôm ấy, đứng trước võ lâm quần hùng, Ðại Ma Ðầu trang nghiêm đọc bản Tuyên Ngôn Ðộc Lập của nước Ðại Việt lưu vong.

Ngày thứ hai tôi viết thư xin phép được gặp Ðại Ma Ðầu. Ngay chiều hôm ấy, tôi rất sung sướng được nhận thư trả lời của Ðại Thi Bá như thế này:

"Ngày mai 7 giờ 30, mời chú đến"
Ký tên: Ðại Ma Ðầu

Thư trả lời chóng, nội dung thư giản đơn và giờ hẹn gặp sớm khiến tôi rất băn khoăn.

Sáng ngày mồng 4 tháng 9 năm 2008, tôi đến hang đá của Ðại Ma Ðầu. Ðúng 7 giờ 30, một người thanh niên đến phòng khách, lễ phép nói với tôi:" Ðại Ma Giáo Chủ đang đợi anh ở phòng làm việc" Phòng làm việc của Giáo Chủ là một gian phòng rất rộng, có nhiều cửa sổ lớn.

Ðại Ma Giáo Chủ thường mặc bộ võ phục màu đen, đi giày vải đen. Tóc người đã hoa râm, trán rộng và cao, đôi mắt sáng ngời, có bốn đồng tử, mũi thẳng, râu che nửa miệng, da ngăm ngăm đen, khiến người ta nghĩ đến sương gió dãi dầu trong rừng sâu và những nỗi gian khổ của chiến tranh du kích.

Tôi bước vào phòng kính cẩn chào. Ðại Ma Giáo Chủ đứng dậy bắt tay tôi và mời tôi ngồi nơi trước bàn làm việc. Trước hết, Người hỏi thăm sức khỏe của thầy mẹ tôi và sau mới nói:" Tôi có thể giúp chú việc gì nào?" Tôi nói rõ mục đích của tôi là xin được biết về cuộc đời ái tình và sự nghiệp của Ðại Ma Giáo Chủ kiêm Giang Hồ Ðệ Nhất Kiếm và Ðại Thi Bá. Giáo Chủ chú ý lắng nghe. Sau khi tôi nói xong, Người cười và đáp:

- "Tiểu sử à? Ðấy là một ý kiến rất hay. Nhưng hiện nay còn nhiều việc cần thiết hơn. Chúng ta cần phải lo hòa hợp hòa giải, xóa bỏ quá khứ, quên hết hận thù để cùng nhau xây dựng lại đất nước vinh quang giàu đẹp hơn trăm ngàn lần ngày xưa!"

Tôi như chạm phải một bức tường nhưng tôi không thất vọng.
..........................................

Cứ thế, Phong hiền đệ chép hết phần giới thiệu trong quyển "Những Mẩu Chuyện Về Ðời Hoạt Ðộng Của Hồ Chủ Tịch"! Khi chép xong thì trời đã gần sáng, Phong hiền đệ khoan khoái thở một hơi dài:

- Thế là hoàn tất nhiệm vụ. Có lẽ ta phải nhờ hiền huynh Tôn Thất Son-of-the-bitch đọc bản Tuyên Dương này trong ngày đại hội quần hùng thi đấu chưởng-thi-pháp. Hiền huynh Tôn Thất Son-of-the-bitch vốn có giọng sang sảng rất tốt!



Hồi thứ hai

Thi Ðấu Chưởng Ðại Ma Ðầu thua liểng xiểng
Phố Bolsa Chiến Bẹc Giê và Thị Nở lẹo tẹo nhau


Vào một ngày đẹp trời, nơi dãy núi Ma Thiên Lĩnh tại quận Cam, tiểu bang California nước Mỹ, hàng trăm cao thủ võ lâm thuộc nhiều môn phái đã tụ tập đến để chứng kiến một cuộc thách đấu, thư hùng về thi pháp và chưởng pháp giữa Ðại Ma Giáo chủ và Giang Hồ Thi Khách. Ðúng vào giờ Ngọ, Ðại Ma đầu xuất hiện cùng với bốn đệ tử ruột của hắn và vài chục con chó ngao khác, vô cùng hung dữ, sẵn sàng cắn xé bất cứ người nào. Bốn tên đệ tử ruột là bốn tên có diện mạo vô cùng cổ quái: cả bốn tên đều có khuôn mặt chó gắn trên thân hình người! Bọn chúng có tên là Vàng, Vện, Bẹc Giê và Mực!

Giang Hồ Thi Khách chỉ đơn thương độc mã một mình với một bầu rượu và cây quạt trên tay. Ðể khai mạc trận đấu, Ðại Ma Giáo Chủ lên tiếng:

- Kính thưa toàn bộ võ lâm quần hùng, gồm nhiều vị cao nhân trưởng thượng. Hôm nay là cuộc thi đấu về thi-chưởng-pháp giữa ta và Giang Hồ Thi Khách. Trước hết lão nhân gia xin gởi lời kính chào đến Võ Lâm Ngũ Bá đã cất công đến dự buổi thư hùng này và kính chào toàn thể chư vị anh hùng hảo hán trong toàn giới võ lâm Giao Chỉ trên toàn thế giới! Trước hết lão phu xin thỉnh mời một vị cao thủ võ lâm lên làm trọng tài cho cuộc thi đấu ngày hôm nay ....

Toàn bộ hiệp khách trong giới võ lâm khoảng 500 cao thủ xầm xì bàn tán. Người này đưa đẩy, giới thiệu người kia nhưng không có ai dám nhận lời làm trọng tài. Sau hơn một tuần nhang, bỗng người ta thấy có một bóng hồng bay xẹt ngang đầu rồi tà tà đáp xuống ngay trước mặt nhị vị cao thủ Ðại Ma Ðầu và Giang Hồ Thi Khách. Toàn bộ giới võ lâm đồng thanh lên tiếng:

- Ồ, thì ra là Ma Nữ Ða Tình!

Phải, vị cao thủ võ lâm ấy chính là Ma Nữ Ða Tình, một danh tiếng lẫy lừng trong giới võ lâm, ai ai cũng biết và kính nể lẫn sợ hãi. Ðó là một người đàn bà dung mạo cực kỳ xinh đẹp, dáng người rất tha thướt nhưng hình như không có tuổi tác. Có người đồn rằng Ma Nữ đã ngoài 60 tuổi nhưng cũng có kẻ cho rằng Ma Nữ mới ngoài 30! Cũng theo lời đồn, Ma Nữ biết rất nhiều môn võ công cực kỳ thâm hậu và trẻ mãi không già vì đã giao hợp và hấp thụ được nhiều dương khí của đàn ông! Vừa trông thấy Ma Nữ Ða Tình, Ðại Ma Ðầu lên tiếng:

- Hừ, thì ra lại là ngươi! Mâm nào cỗ nào cũng có ngươi xía vào hết! Thôi được, trước hết, ta giao hẹn: ngươi là trọng tài thì phải tuyệt đối công bình, không thiên vị bên nào hết. Hôm nay trước sự chứng kiến của toàn giới võ lâm và Ma Nữ Ða Tình là trọng tài, ta xin tuyên bố chấp nhận cuộc thách đấu của Giang Hồ Thi Khách!

Toàn bộ cao thủ võ lâm đồng thanh reo hò, hoan hô lời phi lộ của Ðại Ma Ðầu. Tiếp theo đó, Giang Hồ Thi Khách cũng đĩnh đạc bước ra "sân khấu" bái lạy quần hùng và lên tiếng:

- Lão gia xin kính chào toàn thể chư vị anh hùng hảo hán đã đến chứng kiến buổi tỷ thí ngày hôm nay. Ðặc biệt xin kính bái Võ Lâm Ngũ Bá!

Ông là người hơi dong dỏng cao, với chòm râu bạc, y phục cũ rách, có vẻ phong sương, bụi đời. Tay trái ông cầm một bầu rượu, tay phải cầm một cây quạt ra dáng tiên phong đạo cốt. Cây quạt của ông là một vũ khí hết sức lợi hại, có thể tung ra chưởng phong làm gãy rạp cây cối.

Ðại Ma Ðầu bỗng lên tiếng:

- Trước khi bắt đầu cuộc tỷ thí, ta xin giới thiệu một đại danh y, đồng thời cũng là một cao thủ võ lâm. Kính thưa quý vị, người này chính là Tôn Thất Son-of-the-bitch! Nào, xin mời hiền huynh đọc bản Tuyên-Dương nói về cuộc đời ái tình và sự nghiệp của ta!

Tôn Thất Son-of-the-bitch chưa kịp đọc thì bị quần hùng nhao nhao phản đối:

- Dẹp đi, cút đi! Cái thằng chó đẻ đó mà danh y hay cao thủ cái gì. Nó chuyên thổi ống đu đủ thì có! Dẹp cái màn đọc Tuyên-Dương thổi ống đu đủ đi. Làm như Hồ Chủ Tịt không bằng!

Thế là Tôn Thất Son-of-the-bitch như chó bị cắt tai, chuồn mất. Ðến đây, Ðại Ma Ðầu lên tiếng:

- Này, Giang Hồ Thi Khách, ngươi thách đấu ta thì xin cho biết thể lệ thi đấu?

Giang Hồ Thi Khách đáp lời:

- Ta cho phép ngươi được làm thơ trước về bất cứ đề tài gì. Sau đó ta sẽ có thơ phản bác lại. Mỗi người làm hai câu, thay phiên nhau. Nếu đến lượt ai mà người đó bí thì Ma Nữ Ða Tình sẽ đếm từ một đến năm mươi. Quá thời hạn đó mà vẫn bí thơ thì kể như là thua. Ma Nữ Ða Tình sẽ thay mặt quần hùng tuyên bố thắng thua và kẻ thua sẽ bị tước bỏ danh hiệu, không được xưng hùng xưng bá nữa. Ngươi đồng ý không?

Ðại Ma Ðầu gật đầu, khoát tay một cách tự tin:

- Ta đồng ý. Vậy ta bắt đầu trước!

Ma Nữ Ða Tình cũng cất giọng lanh lảnh:

- Cuộc tỷ thí bắt đầu. Xin mời Ðại Ma Giáo Chủ xướng thơ!

Ðại Ma liền cất giọng sang sảng:

Ta thấy tên ta những bảng đường*
Ðời ta, sử chép cả ngàn chương!

Vừa nghe hai câu thơ của Ðại Ma Ðầu, Giang Hồ Thi Khách cất giọng cười khinh mạn:

- Thằng súc sanh kia, ngươi là Thi-đạo hay đạo thi! Ngươi là tên rất kiêu căng, phách lối, muốn bắt chước thằng chó Hồ Chí Minh hay sao mà "đời ta sử chép cả ngàn chương"!

Giang Hồ Thi Khách nốc một hớp rượu rồi nói:

- Hãy nghe ta phản bác đây:

Sao không, hạt cát sông Hằng ấy
Còn chứa trong lòng một đại dương!

Nhà ngươi chỉ là một hạt cát trong sông Hằng mà thôi, cớ sao lại xưng hùng xưng bá là "Giang Hồ Ðệ Nhất Kiếm", "Ðại Ma Giáo Chủ", "Ðại Thi Bá"?

Giang Hồ Thi Khách vừa dứt lời thì toàn bộ võ lâm quần hùng đồng loạt vỗ tay hoan hô rân trời đất:

- Hay quá, hay quá! Hoan hô Giang Hồ Thi Khách phản bác rất hay!

Ðại Ma Ðầu bắn tiếp hai câu thơ:

Ta thấy hình ta những miếu đền
Tượng thờ nghìn bệ những công viên!

Giang Hồ Thi Khách phản bác:

Sao không, khói với hương sùng kính
Ðều ngát thơm từ huyệt lãng quên?

Ðại Ma Ðầu:

Ta thấy muôn sao đứng kín trời
Chờ ta, Bắc Ðẩu trở về ngôi!

Giang Hồ Thi Khách:

Sao không, một điểm lân tinh vẫn
Cháy được lên từ đáy thẳm khơi?

Ðại Ma Ðầu:

Ta thấy nơi ta trục đất ngừng
Và cùng một lúc trục trời ngưng!

Giang Hồ Thi Khách:

Sao không, hạt bụi trong lòng trục
cũng đủ vòng quay phải đứng dừng?

Hai cao thủ về thơ đối nhau chan chát nhưng cuối cùng thì Ðại Ma Ðầu bí thơ. Hắn lúng túng, toát mồ hôi trán nhưng không rặn ra được một câu nào nữa. Ma Nữ Ða Tình bắt đầu đếm. Khi tiếng "năm mươi" vừa dứt thì toàn bộ quần hùng võ lâm vỗ tay hoan hô Giang Hồ Thi Khách vang dội! Ðại Ma Ðầu bị mất mặt bầu cua bèn tức giận vung tay phóng ra một chưởng về vách núi đá. Giang Hồ Thi Khách thấy vậy bèn dùng cây quạt tung ra Lôi Phong Chưởng. Hai luồng chưởng đụng nhau phát ra một tiếng nổ long trời, làm cát đá tung bay mù mịt, cây cối bị ngã rạp. Tiếp theo đó, Ðại Ma Ðầu phóng mình phi thân bỏ chạy, dẫn theo bốn đệ tử ruột và bầy chó ngao, trong tiếng la ó chê bai của toàn bộ giới võ lâm:

- Ha ha ha, thua rồi, bỏ chạy dài! Kể từ nay là Ðại Ma Ðầu bị mất hết tước hiệu Thi vương,Thi bá, Giang hồ đệ nhất kiếm! Ha ha ha!

Khi đoàn tùy tùng của Ðại Ma Ðầu rút lui trong nhục nhã, người ta thấy có hai bóng người lén chém vè đi về phía rừng phong thuộc khu phố Bolsa. Hai bóng người đó lẩn vào một hang động kín đáo âm u. Trong bóng tối lờ mờ có hai bóng người một nam một nữ trần truồng quấn quýt trên một tảng đá. Hai kẻ đó không ai khác chính là Chiến bẹc giê và Thị Nở. Chiến bẹc giê chỉ là em út trong nhóm "hiền huynh" nhưng hắn đã dám phổng tay trên đại ca Ðại Ma Ðầu, thông dâm với sư tỷ Thị Nở!

Cuộc tình lén lút này kết quả ra sao? Liệu đại ca Ðại Ma Ðầu có phát hiện ra hay không và có bỏ qua chuyện này hay không? Xin mời quý độc giả đọc tiếp hồi ba sẽ rõ!

Trần Thanh
Ngày 16 tháng 11 năm 2008


=========================

Chú thích:

* Phố Bolsa là một trong những khu phố chính của người Việt tại quận Cam, nước Mỹ
* Ngọc Nữ Tâm Kinh là tên một môn võ công trong truyện chưởng Thần Ðiêu Ðại Hiệp của Kim Dung. Muốn luyện môn võ công này, phải có hai người một nam và một nữ. Khi luyện công,cả hai đều phải .... cởi truồng, đứng đối diện nhau để truyền chân khí và phải giữ cái tâm cho thật trong sạch. Nếu người nào mà nổi lòng tà dục thì sẽ bị tẩu hỏa nhập ma, hộc máu chết liền tại chỗ!!!
* Trích từ bài thơ "Ta thấy hình ta những miếu đền" của nhà văn Mai Thảo. Ông sáng tác bài này năm 1997 đến năm 1999 thì ông mất.

===============================

PHẦN PHỤ LỤC:

Xin giới thiệu đến quý bạn đọc: thi sĩ Hồ Công Tâm.

Ông có tài làm thơ phóng sự chớp nhoáng, đủ mọi thể thơ: từ thơ Ðường, thơ thất ngôn bát cú, thơ song thất lục bát, thơ lục bát, thơ ngũ ngôn ..v..v... Mỗi khi trong cộng đồng có một biến cố gì xảy ra, ngay lập tức phóng viên thi sĩ có ngay bài tường thuật bằng thơ, ngắn gọn nhưng đầy đủ ý nghĩa, thơ dễ nhớ, kèm theo những lời châm biếm, phê phán, như những mũi tên xoáy vào đầu những kẻ gian tà, làm bọn chúng nhức nhối thấu tim gan, chịu không thấu .... Ngòi bút của ông chính là để "đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"!

Sau đây, kính mời quý bạn đọc ba bài thơ phóng sự về "tú ông" Alibaba Nguyễn Chí Thiện:


Nguyễn Chí Thiện từng mở động
chứa gái ở Bà Mau, Hải Phòng
Việc Nguyễn Lý, Minh Thi xác nhận
Thiện tù về ngụ quán Bà Mau
Công an khu vực đỡ đầu
Chung lưng mở động, phải đâu tay vừa!
Vậy đủ rõ Thiện ưa nổ sảng
Lại được thêm băng đảng đánh thuê
Khuyết Danh tác giả Vô Đề
Một nhân cách lớn hành nghề chứa sao?
Không! Tác giả: thanh cao, cách mạng
Qua lời thơ trong sáng đấu tranh
Không là Thiện Lé lưu manh
Ma cô mở động hôi tanh dưới Phòng!
Nguyễn Chí Thiện mở sòng chứa thổ
Thêm máu mê cá độ ăn tiền!
Tay anh chị xã hội đen
Đi tù hình sự nhiều phen lòi chành!
Được Tình Báo mắt xanh chiếu cố
Huấn luyện thành cán bộ Điệp Viên
Một thằng ăn cắp bản quyền!
Đưa ra hải ngoại điều nghiên, nằm vùng

[October 30, 2008]


[11]
Điệp viên và Đội Cải Cách
Thằng Thiện Lé tù về mở động
Quán Bà Mau cuộc sống phủ phê
Nhảy dù, em út bao thuê
Đổ hồ chứa thổ, rành nghề sáu câu!
Chuyện thơ phú Thiện hầu mù tịt
Chuyện rượu chè đớp hít thì chuyên!
Đóng vai trò một điệp viên
Nằm vùng Cộng Sản giao duyên Phở Bò
Thiện với Ác, Tự Do và Chết!
Hai ngả đường khác biệt nhau xa
Đảng ta ve vãn Rô-ma
Trần Phong Vũ học ngợi ca Hỏa Lò!
Đội Cải Cách làm trò con khỉ
Con Vàng kia, Hề Lý Tống đây
Nhật Nam với Tiến mặt dày
Ăng ten Suối Máu nhập bầy sói lang!
[October 30, 2008]
[Còn tiếp]
Hồ Công Tâm

Phóng sự dài
ĐỘI BẢO VỆ ĐIỆP VIÊN

[1]
"Anh không chết đâu anh"!
Một thằng điếm ở tù Cộng Sản
Được thả về nguyên Quán Bà Mau
Công an Khu Vực đỡ đầu
Mở phòng chứa đĩ, phải đâu dân hiền!
Nay Thiện Lé điệp viên lộ tẩy
Cho đàn em chửi bậy bao che
Ma cô, đĩ điếm hăm he
Đầu trâu mặt ngựa hù ghè gẫy răng!
Trần Phong Vũ trong băng bảo vệ
Mụ Bút Vàng bất kể đêm ngày
Nhật Nam, Tất Tiến tiếp tay
Cúc cung phụng sự quan thày điệp viên!
Thêm gã Đỗ Thái Nhiên nhất quyết
Ca bài "Anh Không Chết Đâu Anh!"
Anh là Chí Sĩ tài danh
Chúng em sống chết trung thành, dám đâu

November 11, 2008

Tấm lòng bao dung của người Việt quốc gia


Nằm mơ tưởng chỉ cởi trần
Gió lay tờ báo nhớ quần chưa khô
Ðời tàn bèo dạt sóng xô
Chỉ vì người lỡ hoan hô lầm người!
(Thơ Nguyễn Hữu Nhật)

Mới đây, vào ngày 12 - 10 - 2008, đài phát thanh Việt Nam Hải Ngoại* đã thực hiện một cuộc phỏng vấn ông Trần Phong Vũ, Chủ nhiệm Diễn Ðàn Giáo Dân, do phóng viên Hồng Phúc thực hiện. Chủ đề của cuộc phỏng vấn này là:
- Chúng ta nên có thái độ như thế nào đối với những người cộng sản phản tỉnh?


Tóm tắt những ý kiến của ông Trần Phong Vũ:

1. Ông nêu ra những nhân vật "phản tỉnh" điển hình, chẳng hạn như: Bùi Tín, Vũ Thư Hiên, Dương Thu Hương, Nguyễn Minh Cần, Hoàng Minh Chính. Ông Vũ cho rằng cần phải có thời gian cho những nhân vật này lột xác, ví dụ như ông Bùi Tín xin tỵ nạn chính trị tại Pháp năm 1990, đã phải mất 18 năm trời mới thực sự phản tỉnh(?), và theo ông Vũ thì hiện nay ông Bùi Tín đã hoàn toàn trở thành "con người mới"!???

2. Ông Vũ kêu gọi người Việt quốc gia phải có tấm lòng bao dung, dĩ nhiên cũng cần phải có sự thận trọng. Với tấm lòng bao dung thì phe quốc gia sẽ có thêm nhiều "hồi chánh viên" và phe cộng sản sẽ bị mất đi nhiều chiến sĩ cộng sản, từ đó phe địch bị suy yếu, phe quốc gia sẽ chiến thắng!

3. Phải bao dung vì:

- Phải tha thứ cho nhau để cùng chung sống trên mảnh đất hình cong chữ S, chớ không lẽ đem giết hết 3 triệu đảng viên cộng sản?
- Có nhiều người vì hoàn cảnh phải vào đảng, họ không cố ý vào đảng
- Chỉ có một thiểu số lãnh đạo cao cấp việt gian cộng sản là có tội, những kẻ khác có thể được tha thứ.


Nhận xét những ý kiến của ông Trần Phong Vũ:

Nhận xét phần một:

Theo sự nhận xét của tôi thì những nhân vật như Bùi Tín, Vũ Thư Hiên, Dương Thu Hương, Nguyễn Minh Cần, tính cho đến năm 2008, họ vẫn là những con người cộng sản chớ không có một chút xíu gì gọi là "phản tỉnh" hết. Tôi không tin những người này là "phản tỉnh".

Theo định nghĩa của Việt Nam Tự Ðiển của tác giả Lê Văn Ðức và Lê Ngọc Trụ thì "phản tỉnh" là:

- "Nghĩ lại, xét mình mà TỈNH NGỘ, mà THAY ÐỔI quan niệm hay chủ trương"

Xét về phương diện chính trị, khi một cán bộ đảng viên cộng sản "phản tỉnh" tức là người đó ÐÃ nhận thức được rằng con đường họ đã theo trong quá khứ là hoàn toàn sai lầm và giờ đây họ quyết tâm đi theo con đường chính nghĩa, tức con đường đấu tranh của người quốc gia để xóa bỏ chế độ cộng sản, xây dựng một quốc gia tự do, dân chủ, dưới lá cờ vàng ba sọc đỏ chính nghĩa.

Nếu những nhân vật như Bùi Tín, Vũ Thư Hiên, Dương Thu Hương, Nguyễn Minh Cần dám làm những việc sau đây thì tôi sẽ tin họ là những con người thực sự phản tỉnh:

A. Chào cờ quốc gia, cờ vàng ba sọc đỏ

B. Xé và đốt lá cờ đỏ sao vàng của việt cộng

C. Xé và đốt hình Hồ Chí Minh

D. Hô thật lớn ba lần câu khẩu hiệu "Việt Nam Cộng Hòa muôn năm!"

Chỉ cần họ làm bốn điều trên công khai trong một buổi mít tinh ngoài trời, kỷ niệm ngày Quân Lực 19 tháng 6 của Quân Lực VNCH, trước sự chứng kiến của hàng ngàn đồng bào và giới truyền thông thì cá nhân tôi sẽ tin họ ngay và có lẽ đồng bào sẽ không nghi ngờ gì họ nữa, sẽ hân hoan đón nhận những người cộng sản phản tỉnh đứng về phía hàng ngũ chúng ta, để cùng nhau chung sức chống cộng! Như thế mới xứng đáng với hai chữ "phản tỉnh". Còn nếu tự gán cho mình cái áo khoác "phản tỉnh" mà vẫn cứ nửa dơi nửa chuột thì chỉ là loại điếm, lưu manh chính trị, cộng đồng chúng ta nhất quyết phải tẩy chay và có thái độ thật quyết liệt với những thành phần này!

ÔNG BÙI TÍN ÐÃ HOÀN TOÀN TRỞ THÀNH CON NGƯỜI MỚI??? (theo nhận xét của ông TPVũ)

"Mới" theo kiểu nào? Hoàn toàn là người quốc gia hay là dạng nửa dơi nửa chuột, một nửa quốc gia một nửa cộng sản?

Ông Vũ có ý bênh vực cho ông Tín, nói rằng những tác phẩm của ông Bùi Tín đã in thành sách cách đây hơn 15 năm như Mây Mù Thế Kỷ, "Hoa Xuyên Tuyết", "Mặt Thật" là lạc hậu rồi, không nên căn cứ vào đó để xét đoán con người ông Bùi Tín nữa. Vì sao? Bởi vì bây giờ, năm 2008, ông Bùi Tín đã hoàn toàn trở thành "con người mới" rồi!

Có chắc là như vậy không? Nhóm chữ "hoàn toàn mới" có nghĩa là không còn một chút xíu gì vương vấn với quá khứ tội lỗi nữa. Cũng ví như một thanh niên trót nghiện ngập xì ke, ma túy rất nặng, sau đó anh được đưa đến trung tâm cai nghiện. Sau một thời gian trị bệnh, anh đã hoàn toàn trở thành con người mới, nghĩa là tuyệt đối không lưu luyến gì đến quá khứ tội lỗi của mình nữa và nhất quyết xây dựng một tương lai mới.

Ðể tìm hiểu xem những lời ông Vũ nói có đúng không, tôi phải chịu khó vào trang nhà của Hưng Việt*, tìm đọc những bài viết của ông Bùi Tín từ tháng 6-2008 đến nay, gồm cả thảy là 9 bài bình luận. Rất tiếc là tôi thấy cách nhìn cũng như cách lý luận của ông Bùi Tín không có gì mới, để xứng đáng với cái danh hiệu "hoàn toàn là con người mới" như ông Vũ đã quảng cáo!

Xuyên qua các bài viết, ông Bùi Tín thường xuyên lập đi lập lại rất nhiều lần câu khẩu hiệu "phải đổi mới và mạnh dạn đổi mới". Và ông hô hào, kêu gọi tất cả mọi thành phần, mọi giới ở trong nước hãy đứng vùng lên để đổi mới. Trong bài viết "Nhiều giải pháp hay nếu biết lắng nghe", ông đã đề nghị trung ương đảng cộng sản phải quyết tâm chống tham nhũng, quyết tâm tiết kiệm ..v..v.. Thực ra những chuyện này đều xưa như trái đất và ông Bùi Tín chỉ nêu lên để gọi là có đóng góp ý kiến xây dựng .... đảng! (Ông vẫn còn nhớ đảng lắm, cũng tựa như con chó sói trong thành phố, lúc nào nó cũng nhớ rừng,thèm máu và thịt sống vậy!) Ông thừa biết cái chế độ và cái đảng cộng sản mà ông đã phục vụ gần nửa cuộc đời chỉ là cái chế độ thổ phỉ, vô phương sửa chữa. Nhưng nếu phủ định nó, xóa bỏ nó hoàn toàn thì hóa ra ông tự phủ định chính bản thân ông hay sao? Hơn nửa cuộc đời của ông đã gắn bó với nó. Quá khứ "huy hoàng" của ông được xây trên xương máu của bộ đội lẫn của người dân ở hai miền Nam Bắc. Hiện nay ông đang sống nhờ cái hào quang trong quá khứ còn le lói đó. Khoác nó lên người, đi một vòng ở hải ngoại nói phét, cũng có lắm thằng .... "ngụy cộng hòa" ngu ngốc, bị lóa mắt bởi những chức tước như "đại tá quân đội nhân dân", "phó tổng biên tập báo Nhân Dân", "người hùng bắt sống Dương Văn Minh" mà quỳ lạy, xin làm đệ tử!!! (Chẳng hạn như "nhà văn Trần Phong Vũ!)

Trái lại, qua các bài viết mới nhất của ông Bùi Tín, chúng ta có thể thấy toát lên lập trường chính trị HÒA HỢP, HÒA GIẢI VỚI VIỆT CỘNG, nghĩa là, đảng việt gian cộng sản vẫn cứ tiếp tục ngồi lại để nắm quyền cai trị, còn những đảng phái cò mồi, đối lập cuội vây quanh như những vệ tinh sẽ giúp đảng Cộng Sản "đổi mới" để lòe bịp thế giới! Ví dụ như bài viết: "Nhiều giải pháp hay nếu biết lắng nghe", viết ngày 22/07/2008. Nội đọc cái tựa đề là chúng ta có thể biết nội dung bài nói cái gì!

Do đó, chúng ta có thể suy luận rằng, trong thâm tâm của Bùi Tín thì đảng Cộng Sản vẫn là một đảng "tốt", xứng đáng để tiếp tục lãnh đạo đất nước vì những con người cộng sản như ông Bùi Tín và bà Dương Thu Hương là những người "có công với đất nước"!!! (Có công đánh cho Mỹ cút, đánh cho Ngụy nhào!) Chính vì cái tư tưởng "công thần" đó cho nên những tên cộng sản này đã tự cho rằng: dù 63 năm đã trôi qua, những sai lầm của đảng trong vấn đề quản trị đất nước đã làm chết MƯỜI TRIỆU DÂN, làm cho đất nước ta trở nên nghèo nhất thế giới nhưng CÁI "CÔNG" CỦA HỌ VẪN CÒN THỪA SỨC ÐỂ BÙ ÐẮP CHO CÁI TỘI!!! Và vì đã có cái "công" chuộc cho cái tội cho nên Bùi Tín vẫn tiếp tục vận động cho đảng việt gian Cộng Sản tiếp tục được ngồi lại để bóc lột! Nếu có "sai lầm chút đỉnh" thì tiếp tục "sửa sai", theo đúng như câu khẩu hiệu chiến lược sau đây do Hồ tặc truyền lại:

Sai đâu sửa đó, sai đó sửa đâu, sửa đâu sai đó!!!
Lấy thu bù chi, lấy chi bù thu, bù thu lấy chi?


ÐÁNH KẺ CHẠY ÐI CHỚ KHÔNG ÐÁNH NGƯỜI CHẠY LẠI!

Tục ngữ Việt Nam có câu: đánh kẻ chạy đi chớ không đánh người chạy lại. Áp dụng vào hoàn cảnh của chúng ta thì câu này có nghĩa: - Những kẻ rời bỏ hàng ngũ quốc gia, những kẻ phản bội, đi theo giặc cộng thì chúng ta phải đánh. Tuy nhiên, đối với những "người chạy lại" (đã đầu hàng) thì chúng ta phải tha thứ và giúp đỡ họ.

Oái ăm thay, bè nhóm Hiên-Hương-Cần-Buồi ( Vũ Thư Hiên, Dương Thu Hương, Nguyễn Minh Cần, Bùi Tín) chưa bao giờ là "những người chạy lại"! Những ai cứ tưởng những tên đảng viên cộng sản này là "những người chạy lại" là một điều sai lầm rất lớn, nếu không muốn nói là ngu đần và mù mắt! Bọn phản tỉnh dỏm này vẫn đang đứng phía bên kia giới tuyến, dùng súng AK và B40 bắn về phía chúng ta! Xin nhắc lại: - Bọn chúng chưa bao giờ là những "người chạy lại"! Nó có hồi chánh bao giờ đâu mà giang rộng vòng tay ra chào đón nó???

Khi mụ Dương Thu Hương xin tỵ nạn tại Pháp, một số người tưởng mụ đã ra "hồi chánh", đã "trở về với chính nghĩa quốc gia", nhưng không ngờ sau này mụ thình lình tuyên bố .... "ly khai cộng đồng người Việt tại hải ngoại"! Thật ra con mụ "giặc cái" (xin đừng nói lái!) này chưa bao giờ là "kẻ chạy lại". Cộng đồng người Việt tại hải ngoại cũng chưa bao giờ chào đón mụ cho nên mụ khỏi cần phải ly khai! Mụ chửi những thằng cộng sản gộc và thù ghét chúng nhưng mụ không thù ghét cái chế độ cộng sản và muốn xóa bỏ nó. Hồ tặc vẫn là "vị cha già dân tộc" khả kính trong lòng mụ!

Bùi Tín khi đào thoát sang Pháp năm 1990 vẫn còn nguyên vẹn là một tên cộng sản đỏ lòm, hết sức kiêu căng, ngạo mạn, tự coi mình như một "nhân vật lịch sử" đã "bắt sống" được tổng thống Dương Văn Minh của VNCH vào ngày 30 tháng 4 năm 1975! Sau đó hắn đã viết hai quyển sách là "Mây mù thế kỷ" và "Hoa xuyên tuyết" để bôi nhọ lá cờ vàng ba sọc đỏ của Việt Nam Cộng Hòa, chà đạp và dìm lá cờ thiêng liêng của chúng ta xuống tận bùn đen. Hắn đã chửi bới, nguyền rủa chế độ VNCH đến tận cùng của chữ nghĩa và đồng thời tôn vinh Hồ tặc cùng cái chế độ việt gian cộng sản lên tận trời xanh!

Ðây là việc làm công khai hắn đã từng làm và bán sách cho chúng ta đọc! Những bằng chứng sống vẫn còn sờ sờ ra đó, ai muốn kiểm chứng cứ tìm đọc, để sáng mắt ra. Vậy mà có những kẻ ngu đần, vô liêm sỉ vẫn cứ công kênh, đội cái thằng giặc cướp này lên đầu, tung hô vạn tuế, tôn xưng nó như một nhân vật cộng sản "phản tỉnh"!!! Ðội đít thằng giặc vẫn chưa đủ, những tên liếm trôn kẻ thù như Trần Phong Vũ và Phan Nhật Nam còn trịnh trọng rước thằng giặc Bùi Tín lên đài truyền hình SBTN để nói chuyện với đồng bào! (Ðài SBTN của trung tâm băng nhạc Asia là đài truyền hình lớn nhất của người Việt phát hình 24 /24 trên toàn nước Mỹ.)

Bề ngoài thì Bùi Tín đóng vai "người phản tỉnh" nhưng trong thâm tâm của hắn và bọn đồng đảng nghĩ gì về phía những người quốc gia? Bọn chúng nghĩ như thế này:

- Bọn chúng mày chỉ là những thằng hèn nhát, tay sai bán nước, đi làm tay sai cho giặc Pháp và giặc Mỹ. Bọn chúng mày ngu xuẩn, bất tài, ăn cắp, tham nhũng nên bị thua trận là phải! Bây giờ bọn chúng mày chạy ra nước ngoài lại tiếp tục xin làm tay sai cho Mỹ!

- Bọn chúng ông, tức bố của chúng mày là những kẻ chiến thắng. Bọn chúng ông là những người tài ba, xuất chúng, có công dựng nước và giữ nước. Bọn chúng ông xứng đáng làm thầy của chúng mày, ngồi trên đầu của chúng mày để chúng mày đi phục vụ đổ bô cho chúng ông!!!

Xin những kẻ ngu đần hãy tỉnh giấc mơ ngu xuẩn. Ðừng có chờ đến khi "hết xôi rồi việc", múi chanh đã bị vắt hết nước thì bè lũ Bùi Tín sẽ đập cho mỗi thằng một nhát cuốc lên đầu rồi đạp xuống hố như hắn đã từng giết bố của cụ Võ Tử Ðản hồi năm 1945!


CHÚNG TA CÓ CẦN PHẢI MẤT QUÁ NHIỀU CÔNG SỨC và THÌ GIỜ CHO NHỮNG THÀNH PHẦN CỘNG SẢN PHẢN TỈNH CUỘI HAY KHÔNG?

Ông Trần Phong Vũ cho rằng phải cho những người phản tỉnh một thời gian để họ thay đổi, ví dụ như Bùi Tín phải mất 20 năm mới thay đổi được hoàn toàn, nghĩa là lột xác từ từ chớ không thể lột hết ngay được! (Thực ra tên này chỉ là một con cắc kè lưu manh, vẫn còn nguyên màu bôn-sê-vích đỏ lòm) Chúng ta nên tự đặt một câu hỏi như sau:

- Những thằng cộng sản phản tỉnh (dỏm) là cái quái gì mà chúng ta phải mất quá nhiều công sức, thời gian, tiền bạc để nuôi báo cô những thằng này?

Chúng ta hãy nhìn lại, từ năm 1990 đến nay là 20 năm, đã có bao nhiêu cán bộ đảng viên cộng sản phản tỉnh (dỏm) như Bùi Tín chạy về phía chúng ta? Hình như là rất ít. Càng tốt. Có nhiều thằng đảng viên cộng sản "phản tỉnh", bỏ chạy ra hải ngoại vì phạm tội hình sự, tham nhũng gộc ở trong nước. Những tên này thường là triệu phú đô la, đóng vai "phản tỉnh", chúng ta tưởng thật, lại nai lưng ra đi hầu hạ, nuôi báo cô bọn chúng! Với số tài sản khổng lồ trong tay, bọn chúng nhìn chúng ta như những kẻ ngu đần, hèn chi bị mất nước, phải sống lưu vong cũng là phải!

Và khi bọn chúng chạy về phía chúng ta thì bọn chúng đã làm được cái gì để đóng góp cho sự thịnh vượng của cộng đồng người Việt tại hải ngoại hay chưa? Bọn chúng có đóng góp gì cho việc đấu tranh chống cộng của chúng ta chưa, hay chỉ toàn là phá hoại,lấy dao đâm vào lưng chúng ta và cộng đồng chúng ta phải nai lưng ra đi nuôi báo cô mấy thằng chó đẻ này?

Không những không giúp ích gì cho chúng ta mà bọn này chỉ là những kẻ ăn bám xã hội, những tên lừa bịp, phỉnh gạt đồng bào bằng cách viết sách báo, đi diễn thuyết, kêu gọi người Việt đi du lịch, gởi tiền về Việt Nam để nuôi béo bọn cộng sản! Nói rõ hơn, những tên này chính là những tên đặc công đỏ đang phá hoại cộng đồng. Nhiều người vì ngây thơ, ngu dốt, cứ tưởng bọn chúng là những người đã thực tâm hối lỗi (phản tỉnh) nên đã đội bọn chúng lên trên đầu và tình nguyện làm nô lệ, đi đổ bô cho bọn chúng!

Ðã gọi là "phản tỉnh" thì phải có thái độ tích cực ngay tức thì, nếu có cần "lấy đà" để chạy trở lại thì bất quá là chỉ từ hai đến ba năm. Ví dụ như các bác sĩ chữa bệnh ho lao cho bệnh nhân, khi họ tuyên bố "hết bệnh" có nghĩa là đã hoàn toàn khỏi, bệnh nhân có thể tự do xuất viện, chung sống bình thường với người nhà. Còn nếu tuyên bố "hết bệnh" mà không được xuất viện, vẫn cứ phải uống thuốc trị bệnh dài dài thì hết bệnh ở chỗ nào?

Do đó, cái việc ông Bùi Tín cần một thời gian tới 20 năm để lột xác rắn phản tỉnh, để biến ông ta từ một người cộng sản để trở thành người quốc gia, là một trò đùa mà người Mỹ gọi là "play game". Ðây là một trò hề không thể chấp nhận được mà chỉ có những kẻ rất ngu dốt về chính trị mới cắm đầu đi nghe theo lời giải thích của hắn (Bùi Tín). Và trong suốt thời gian 20 năm, từ năm 1990 cho đến nay thì Bùi Tín đã làm những gì ở hải ngoại? Những việc làm có lợi cho chúng ta hầu như là không có, trái lại hắn đã lấy dao đâm vào lưng chúng ta hàng trăm nhát lút cán! Ðể thấy rõ hơn về bộ mặt thật của tên đặc công đỏ này, chúng ta nên rọi kiếng chiếu yêu, nhìn kỹ hơn chân tướng của hắn sau đây:



BỘ MẶT THẬT CỦA BÙI TÍN:
(Xin đọc bài viết cùng tác giả "Lại một trò lưu manh nữa của Bùi Tín" đã đăng trên TinParis và Hồn Việt UK)

- Kêu gọi cộng đồng người Việt tại hải ngoại lập 4 quỹ "tình thương" để đem về xây dựng đất nước. Ðặc biệt một trong bốn "quỹ tình thương" là giúp đỡ cho thương phế binh ở cả hai miền Nam Bắc, nghĩa là quyên tiền giúp luôn cả những tên bộ đội đã từng vác súng đi xâm lược miền Nam, bắn giết đồng bào, mà trong cái đoàn giặc cướp xâm lược đó, có cả Bùi Tín lẫn Dương Thu Hương!!!

- Kêu gọi cộng đồng người Việt tại hải ngoại hãy yêu thương, giúp đỡ cậu Trung ... KHÙNG, con ruột của Hồ Chí Minh đang sống tại Việt Nam! (Bài viết của hắn vào đầu năm 2008, đăng trên báo điện tử Ðàn Chim Việt, tựa đề "Không thể để bất công kéo dài đến vậy")

- Kêu gọi cộng đồng người Việt tại hải ngoại hãy giải "OAN" cho "bác" Hồ vì "bác" đã bị bè lũ Duẩn-Thọ tước hết quyền hành. "Bác" không chủ trương xâm lăng miền Nam, không chủ trương tấn công hồi tết Mậu Thân, không chủ mưu giết cô Nông Thị Xuân! (Bài viết của hắn năm 2007 - 2008)

- Viết sách xuyên tạc lịch sử, bôi nhọ chế độ Việt Nam Cộng Hòa và quân lực Việt Nam Cộng Hòa.

- Viết sách ca ngợi Hồ tặc và cái đảng cướp việt gian cộng sản.

- Chủ trương hòa hợp hòa giải với việt cộng.

- Ði diễn thuyết khắp nơi, lừa bịp đồng bào, nhất là hướng dẫn thế hệ trẻ đi theo con đường xóa bỏ hận thù, quên đi quá khứ, hướng về tương lai, hợp tác với đảng Cộng Sản để xây dựng đất nước.

- Gây dựng bè đảng, mua chuộc, dụ dỗ những tên háo danh, ham tiền đi theo hắn để thực hiện việc nhuộm đỏ cộng đồng người Việt tại hải ngoại, xóa bỏ cờ vàng ba sọc đỏ để thay thế bằng cờ máu.

- Khuyến khích Việt kiều đi du lịch Việt Nam và đem tiền về nước để "đầu tư" nuôi béo đảng Cộng Sản.

Tóm lại, bộ mặt thật của Bùi Tín hết sức đáng ghê tởm. Còn hàng ngàn thứ tội khác mà chúng ta không thể nào lường hết được. Hắn là con ác quỷ, do quỷ vương Lucifer sinh ra để làm hại đồng bào Việt Nam. Hắn mang hình hài của người Việt, nói tiếng Việt nhưng linh hồn của hắn là linh hồn của loài quỷ đỏ tôn thờ Nga Sô và Tàu cộng. Chỉ khi nào cái tên trá hàng, phản tỉnh dỏm này chết đi thì chúng ta mới được yên tâm, ăn no, ngủ kỹ. Ngày nào hắn còn sống thì hắn còn quậy phá nát cộng đồng, tìm đủ mọi cách để nhuộm đỏ cộng đồng.

Do đó, chúng ta phải luôn tâm niệm như thế này, như câu thần chú trừ tà để khỏi bị nhầm lẫn, mang hận về sau:

- Chỉ có tên cộng sản trá hàng đã chết rồi mới đúng thực sự là người phản tỉnh!!!

Ðể tạm kết luận phần một, xin tạm mượn mấy câu thơ của thi sĩ Vô Danh, tự nhắn nhủ chính bản thân chúng ta:
....................................
Cuộc đời chúng ta có nhiều nhầm lẫn
Nhầm nơi, nhầm lúc, nhầm người
Nhưng cái nhầm to uổng phí cả đời
Là đã ngốc nghe và tin lời tên ÐẠI BỊP BÙI TÍN!!!


Nhận xét phần hai:

Tôi đồng ý sống ở đời chúng ta phải có lòng bao dung. Trong quá khứ, chỉ vì người quốc gia đã có quá nhiều lòng bao dung đối với bọn cộng sản cho nên miền Nam mới bị mất và ngày nay trên ba triệu người Việt phải sống lưu vong tại hải ngoại! Nếu chúng ta tiếp tục "bao dung" theo như lời kêu gọi của tên phản bội, đón gió trở cờ Trần Phong Vũ thì chúng ta sẽ chạy đi đâu? Không lẽ bỏ chạy lên mặt trăng? Một vé đi du lịch mặt trăng hiện nay là 25 triệu đô! Bọn cán bộ cộng sản ở Việt Nam bây giờ đã đặt mua đất trên mặt trăng rồi, chớ mua nhà đất ở quả địa cầu này đối với bọn chúng là tầm thường! Bọn chúng đang làm chủ rất nhiều căn nhà trị giá trên vài triệu đô ở Bắc Mỹ! Và hiện nay, bọn công an chìm và điệp viên của cộng sản ở hải ngoại cũng dày đặc. Bọn chúng chỉ chờ khi có thời cơ thuận lợi là đến gõ cửa từng nhà, "quyên tiền" xây dựng tượng đài bác Hồ ở hải ngoại. Mỗi gia đình phải đóng góp .... mười ngàn đô, được trả góp hàng tháng! Gia đình nào mà từ chối thì bọn chúng cắt cổ ngay tại chỗ! Có thể nói là tình hình khá nguy ngập, chết tới đít rồi mà nhiều người vẫn còn hồ hởi, phấn khởi lo đi du lịch Việt Nam!

Trước năm 1975, rất nhiều cán binh cộng sản đã ra hồi chánh, trở về với chính nghĩa quốc gia. Họ đã được chính quyền quốc gia đối xử rất tốt, được dạy nghề, được lập gia đình sinh sống như một công dân bình thường trong xã hội. Có người tình nguyện giúp chính quyền quốc gia phá vỡ những mạng lưới cộng sản nằm vùng. Ba nhân vật điển hình ra hồi chánh là thượng tá việt cộng Tám Hà, nhà văn Xuân Vũ và ca sĩ Bùi Thiện. Ca sĩ Bùi Thiện sau này thường hát chung với ca sĩ Sơn Ca, hát nhạc đồng quê của nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ, được đồng bào rất yêu mến.

Cách đây khoảng mười năm, cặp song ca Bùi Thiện-Sơn Ca vẫn còn xuất hiện trên Paris By Night, vẫn còn được khán giả yêu mến, hoan hô nhiệt liệt. Nhà văn Xuân Vũ đã từng là tư lệnh phó mặt trận Củ Chi. Ông là tác giả nhiều quyển tiểu thuyết hồi ký nổi tiếng như: Xương Trắng Trường Sơn, Mạng Người Lá Rụng, Ðường Ði Không Ðến ..v..v.. Sau năm 1975 ông định cư tại Úc, vẫn tiếp tục viết báo và sinh hoạt trong cộng đồng, được đồng bào rất yêu mến. Không hề thấy có ai tố cáo ông là văn sĩ ... dỏm hoặc nghi ngờ ông là điệp viên của việt cộng! Lý do vì ông đã "thành thật khai báo", lý lịch của ông trước sau như một, không hề có cái vụ có .... 6,7 năm sinh khác nhau và hàng trăm điều mâu thuẫn, chửi cha nhau trong lý lịch như trường hợp của ông Nguyễn Chí Thiện! Khi ở trong nước ông viết văn, ra hải ngoại ông vẫn tiếp tục viết văn chớ không treo bút. Cuộc đời của ông trong sáng rõ ràng thì không có lý do gì có ai nghi ngờ. Không có lửa làm sao có khói? Chỉ có những kẻ lưu manh, gian trá làm những điều mờ ám cho nên mới bị mọi người nghi ngờ, dò xét. Cho nên ông Thiện và băng đảng của Bùi Tín nên nhìn những tấm gương của Bùi Thiện, Xuân Vũ, Tám Hà mà noi theo. Ðừng có trách người quốc gia là khắt khe, không bao dung với mình. Tại vì mình không thành thật, lưu manh, gian trá thì làm sao người ta mở rộng vòng tay với mình được?

Như vậy, chúng ta thấy người quốc gia rất bao dung, rộng lượng, và thậm chí bao dung tới độ ... mất nước! Người quốc gia đâu có hẹp hòi tấm lòng mà ông Trần Phong Vũ phải than phiền, kêu ca đến như vậy?

Năm 1954, hơn một triệu người miền Bắc đã di cư vào Nam. Trong số những người di cư, thiếu gì người đã từng đi theo Việt Minh! Ông Trần Chánh Thành đã từng đi theo Việt Minh, sau này di cư vào Nam, vẫn được cụ Diệm tin tưởng, cho làm Bộ trưởng Bộ Thông Tin. Ngày 30 tháng 4 năm 1975, khi nón cối dép râu vào Sài Gòn, ông đã tự sát chết!

Anh Bùi Thiện đã từng là cán binh cộng sản cầm súng xâm lăng miền Nam. Nhưng một khi anh ta đã ra hồi chánh, làm "người chạy lại" thì đã được người quốc gia đối xử rất tốt, trở thành ca sĩ nổi tiếng, mãi đến mấy chục năm sau vẫn còn được đồng bào yêu mến!

Vấn đề là phải thực tâm là "người chạy lại" chớ không phải lươn lẹo, lưu manh, điếm đàng như cái đám Hiên-Hương-Cần-Buồi! Những hồi chánh viên trước năm 1975 đều mỗi sáng thứ hai ra chào cờ và hát quốc ca Việt Nam Cộng Hòa. Họ là những người thực sự trở về với chánh nghĩa quốc gia. Họ thành thật làm "người chạy lại", đến với chúng ta bằng cả trái tim và chúng ta cũng dùng chính sách "Open Arms" (Chiêu Hồi) để chào đón họ. Cả hai bên đều thành thật, đối xử với nhau bằng tình người.

Anh thành thật với tôi thì tôi cũng thành thật với anh. Sòng phẳng và công bằng. Còn cái đám Hiên-Hương-Cần-Buồi bọn chúng không hề chào cờ quốc gia. Không những không chào cờ mà bọn chúng còn viết sách nhục mạ lá cờ chính nghĩa của chúng ta. Như vậy làm sao cộng đồng chúng ta hoan nghênh cái bọn điếm đàng chính trị này được? Không phải ai cũng đui mù và ngu xuẩn như Trần Phong Vũ, cam tâm quỳ gối, đầu hàng giặc cộng, đội chúng lên đầu để thờ!


THÊM "HỒI CHÁNH VIÊN" PHE TA THÊM MẠNH???
BỚT ÐẢNG VIÊN CỘNG SẢN, PHE ÐỊCH YẾU ÐI???

Ðây là lý luận của "ráo sư" kiêm nhà dzăng Trần Phong Vũ. Như trên đã trình bày, lý luận này chỉ đúng khi thằng cộng sản "chạy lại" nó thực sự phản tỉnh. Còn nếu cứ thấy thằng nào "chạy lại" mà ta vội ôm nó vào lòng thì coi chừng nó đâm cho vài nhát dao lút cán, chết không kịp ngáp! Gần 20 năm nay, mới có bè lũ bốn tên Hiên-Hương-Cần-Buồi mà chúng đã gây cho chúng ta vạn điều khó khăn, trầy da tróc vảy. Nếu có chừng vài trăm thằng như vậy thì có lẽ cộng đồng của chúng ta đã bị nhuộm đỏ từ lâu rồi! Cũng may mắn là nhờ có nhiều người sáng suốt chống đối liên tục cho nên những tên cộng sản phản tỉnh dỏm không dám thò mặt ra hải ngoại nhiều.

Bớt đảng viên cộng sản, phe địch sẽ yếu đi???

Tôi không nghĩ như vậy! Mấy thằng đảng viên cộng sản có chức có quyền ở trong nước bọn chúng sống huy hoàng như vua. Bọn chúng nó đâu có thèm chạy ra nước ngoài "hồi chánh" để đi chùi cầu tiêu hoặc rửa chén trong tiệm phở hay sao? Thỉnh thoảng có một vài thằng bỏ chạy ra nước ngoài xin tỵ nạn chính trị vì đó là những thằng cán bộ tham nhũng, phạm tội hình sự đang bị truy nã. Những thằng này bỏ trốn ra nước ngoài thì bọn việt gian cộng sản rất mừng vì bọn chúng đỡ phải chia chác tài sản ăn cướp được của dân; và thằng bỏ chạy, bỏ lại cái ghế "lãnh đạo" cho thằng khác thế chỗ!

Nói tóm lại, bớt được một thằng đảng viên tham nhũng nào thì việt cộng nó mừng vì chúng ta ngu ngốc lo nuôi giùm "đồng chí" cho chúng! Không phải như lý luận của ông Trần Phong Vũ đâu!


Nhận xét phần ba:

Giết hết ba triệu đảng viên cộng sản? Tôi chưa bao giờ nghe một tổ chức đấu tranh nào có chủ trương này. Ðây chẳng qua là cái lo lắng của những con chó săn, lo giùm cho số mạng của những ông chủ của mình. Ðúng là mồ cha không khóc lại lo đi khóc đống mối! Ông Trần Phong Vũ đã bày tỏ nỗi lo lắng khi chế độ của bọn việt gian bị sụp đổ thì liệu ba triệu đảng viên cộng sản có bị giết hay không? Nếu ông muốn biết rõ thì ông hãy về Việt Nam mà hỏi người dân trong nước! Hồi tên đồ tể Lê Duẩn còn tại chức, ở trong nước đã có lưu truyền những câu thơ như sau:

Công an, thuế vụ, kiểm lâm
Trong ba thằng đó nên đâm thằng nào
Kính thưa quý vị đồng bào
Cả ba thằng đó thằng nào cũng đâm!

Những kẻ đi làm tay sai cho giặc, đôi khi cha mẹ ruột của chúng sắp chết, chúng cũng không quan tâm bằng những tên đầu gấu việt cộng trong trung ương đảng đang bị bệnh .... đau lậu mất ăn, mất ngủ! Làm tay sai khuyển mã như "hiền huynh", trung thành với bác và đảng đến như thế là .... nhất rồi! Xứng đáng để được kết nạp vào đảng! Nhưng số phận những con chó săn có bị chủ đem thọc huyết để làm món tiết canh nhậu hay không thì không ai dám nói trước!


CÓ NHIỀU NGƯỜI VÌ HOÀN CẢNH PHẢI VÀO ÐẢNG. HỌ KHÔNG CỐ Ý VÀO ÐẢNG???

Ðây cũng là ý kiến của "hiền huynh" Trần Phong Vũ.

Chuyện vì "hoàn cảnh" bị vào đảng chỉ xảy ra vào năm 1945, lúc Hồ tặc cần phát triển đảng ồ ạt, từ năm ngàn đảng viên nhảy vọt lên hàng trăm ngàn. Vào thời điểm ấy, nhiều người quốc gia đi kháng chiến chống Pháp chẳng hiểu Việt Minh Cộng Sản là cái gì, cho nên khi được kết nạp vào đảng thì họ cứ vào, sau này hiểu ra thì đã muộn!

Còn vào thời điểm sau năm 1975, muốn vào đảng thì phải chạy chọt hối lộ. Có nhiều kẻ còn đem vợ của mình dâng cho mấy thằng cấp trên để được vào đảng! Một khi một kẻ nào đó đã được vào đảng thì kẻ đó sẽ trở thành siêu công dân, ngồi lên trên cả hiến pháp, và pháp luật không được đụng tới hắn! Ví dụ có một tên đảng viên nào đó tham nhũng, vi phạm pháp luật. Nếu muốn truy tố hắn ra tòa thì trước tiên phải khai trừ hắn ra khỏi đảng. Nếu vì lý do gì mà cái chi bộ đảng của hắn không khai trừ hắn thì viện kiểm sát không thể nào làm thủ tục truy tố hắn được! Pháp luật và tòa án chỉ dùng để áp dụng cho dân thường mà thôi, còn đảng viên là siêu công dân, ngồi xổm trên hiến pháp!

Ở Việt Nam hiện nay có ba hạng người:
- Ðảng viên cộng sản là siêu công dân, ngồi xổm trên hiến pháp
- Việt kiều và khách nước ngoài là công dân loại một
- Tám mươi triệu dân đen là nô lệ, hay còn gọi là công dân loại hai.

Luật pháp, còng số tám, nhà tù là để dành cho những công dân loại hai. Do đó, muốn trở thành siêu công dân thì phải cố ý bon chen, chạy chọt, hối lộ để được vào đảng, để được quyền ăn trên ngồi trốc, tha hồ bóc lột dân đen.

Thời đại bây giờ không hề có chuyện "vì hoàn cảnh phải vào đảng" (bất đắc dĩ) như "hiền huynh" Trần Phong Vũ nhận xét đâu! Trật lấc rồi. Nói như vậy thì có lẽ "hiền huynh" vì hoàn cảnh mà phải đi ... bưng bô cho Bùi Tín???


CHỈ CÓ MỘT THIỂU SỐ ÐẢNG VIÊN CAO CẤP LÀ CÓ TỘI, CÒN TOÀN BỘ SẼ ÐƯỢC THA THỨ???

Hiền huynh Trần Phong Vũ quá lo xa! Mồ cha không khóc mà cứ lo đi khóc đống mối! Khi nào tới giai đoạn xét xử thì sẽ hay, sao cứ lo trước làm chi cho mệt người! Những tên tội phạm nào được "trúng số" như Sadam Hussein thì lúc đó sẽ biết! Nói chung, toàn dân sẽ định đoạt mọi chuyện, chớ không có ai có thể có tư cách hay nhân danh gì để mà nói trước. Ðặc biệt "hiền huynh" cũng không thể nhân danh những kẻ .... bưng bô mà tuyên bố tha tội cho những tên tội đồ của dân tộc được!


TIẾNG NÓI CỦA NHỮNG KẺ PHẢN TỈNH CÓ GIÁ TRỊ GẤP TRĂM LẦN TIẾNG NÓI CỦA NGƯỜI THƯỜNG???

Ðây cũng là ý kiến của "hiền huynh" Trần Phong Vũ!

Vâng, nhưng xin nói trước với "hiền huynh", điều này chỉ đúng với trường hợp những nhân vật như nhà văn Xuân Vũ. Còn đối với bọn tứ nhân bang Hiên-Hương-Cần-Buồi thì cứ mỗi một lời nói của bọn chúng là một nhát dao đâm sâu vào lưng của chúng ta đấy! Ngay cả những lời nhả ngọc phun châu của nhà dzăng Trần Phong Vũ cũng toàn là dao găm không thôi. Ði bưng bô cho giặc, tiếp tay cho giặc là loại phản dân, hại nước, giết hại đồng bào bằng cái lưỡi không xương nhiều đường lắt léo!


NHẬN ÐỊNH VỀ NHỮNG NGƯỜI CỘNG SẢN PHẢN TỈNH:

1. Chúng ta không chấp nhận thái độ lập lờ đứng chính giữa. Một là anh theo cộng sản hai là anh theo phe quốc gia. Có những người "phản tỉnh" rời bỏ hàng ngũ cộng sản một cách dứt khoát, lên án mạnh mẽ chế độ cộng sản và đạp đổ thần tượng Hồ Chí Minh. Tuy nhiên, những người này cũng không chấp nhận lá cờ vàng ba sọc đỏ và không chịu đứng chung hàng ngũ của người quốc gia. Họ chọn hình thức đứng chính giữa, kiểu như "thành phần thứ ba" hồi trước năm 1975! Nhớ đến "thành phần thứ ba" là nhớ đến tên việt cộng Thích Trí Quang!

2. Không nhất thiết phải đào thoát ra nước ngoài và xin tỵ nạn chính trị mới là người cộng sản phản tỉnh. Những người đang sống ở trong nước vẫn có thể là những người phản tỉnh và có nhiều người chúng ta có thể tin tưởng, cùng phối hợp với họ để chiến đấu cho lý tưởng chung.
(Xin đọc bài của cùng tác giả: "Tâm sự của cựu đại tá việt cộng" đã đăng trên TinParis và Hồn Việt UK)

3. Những thành phần phản tỉnh dỏm như băng đảng Bùi Tín thì dứt khoát là chúng ta chống lại. Bọn này cũng "đấu tranh" để cướp chính quyền nhưng chỉ là thay thế thằng việt gian cộng sản này bằng thằng việt gian cộng sản khác. Bình mới rượu cũ!!!

4. Có nhiều người không phải là đảng viên cộng sản và họ là những người đang đấu tranh cho tự do dân chủ ở trong nước. Không phải người nào ở trong nước cũng là đấu tranh cuội. Ta có thể tin tưởng một số người, tất nhiên với sự thận trọng cần thiết của việc hoạt động chính trị.


KẾT LUẬN:

Ông Trần Phong Vũ đã nhân danh sự ngu xuẩn và hèn nhát, lên đài phát thanh trả lời phỏng vấn, kêu gọi đồng bào đi đầu hàng giặc! Ðã vậy ông còn dám lên tiếng muốn "dạy dỗ" người quốc gia phải biết cách chống cộng như thế nào! Tư cách của ông và nhà dzăng Phan Nhật Nam có thể tóm gọn trong bốn câu thơ sau đây:

Các anh đâu phải nhà văn
Một bọn giết mướn kiếm ăn qua ngày
Nói thật sợ bị tù đày
Cúi luồn nịnh bợ thì hay vô cùng!
(Thơ Nguyễn Hữu Nhật)

Nhiều người ngây thơ nghe theo lời của bọn cò mồi, chó săn, đi hoan hô những tên phản tỉnh dỏm như Bùi Tín thì có ngày chết không có đất mà chôn. Nếu may mắn còn sống thì không có cái quần xà lỏn mà mặc, như bốn câu thơ mô tả dưới đây:

Nằm mơ tưởng chỉ cởi trần
Gió lay tờ báo nhớ quần chưa khô
Ðời tàn bèo dạt sóng xô
Chỉ vì người lỡ hoan hô lầm người!
(Thơ Nguyễn Hữu Nhật)

Nói thật vắn tắt, khỏi dài dòng văn tự:

Nếu những nhân vật như Bùi Tín, Vũ Thư Hiên, Dương Thu Hương, Nguyễn Minh Cần dám làm những việc sau đây thì tôi sẽ tin họ là những con người thực sự phản tỉnh:

A. Chào cờ quốc gia, cờ vàng ba sọc đỏ

B. Xé và đốt lá cờ đỏ sao vàng của việt cộng

C. Xé và đốt hình Hồ Chí Minh

D. Hô thật lớn ba lần câu khẩu hiệu "Việt Nam Cộng Hòa muôn năm!"

Rất đơn giản, khỏi cần phải lý luận, tranh cãi dài dòng. Những hành động cụ thể tự nó nói lên tất cả!!!


Trần Thanh

Nghi án Nguyễn Chí Thiện: thiên bất dung gian!


Trong nhóm "tứ nhà Thiện" (bốn "người nhà" của ông Thiện gồm: Phan Nhật Nam, Trần Phong Vũ, Ðỗ Thị Thuấn và Chu Tất Tiến) thì bà Thuấn là người đã bênh vực ông Thiện một cách rất tích cực. Bà đã chịu thương, chịu khó, xuất hiện hằng ngày trên diễn đàn, tả xung hữu đột, chống trả và tấn công tất cả những ai dám đụng đến "anh Thiện" của bà. Nhưng đúng như câu nói của bọn cộng sản: - nhiệt tình cộng với ngu dốt = phá hoại. Thay vì bảo vệ "anh Thiện" thì bà lại lấy dao đâm vào lưng "anh Thiện" đến lút cán! Sau đây là bằng chứng:
- Bà đã lên diễn đàn internet kể câu chuyện Ali Baba và bốn mươi tên cướp. Bà Tiết lộ rằng ông Thiện là người DUY NHẤT (?) đã biết câu thần chú "vừng ơi mở cửa!". Suốt 13 năm nay, cả cộng đồng người Việt ở hải ngoại không ai sở hữu được "câu thần chú" này. Giờ đây, ông Thiện đang nắm trong tay bằng chứng về câu thần chú đó (trang bìa của tập thơ) thì ông chính là tác giả của tập thơ Vô Ðề! Mời quý bạn đọc đoạn trích sau đây từ bài viết của bà Thuấn đăng trên báo điện tử Ánh Dương ngày 31 tháng 10 năm 2008:

Trích:
" .... Ông Nguyễn Chí Thiện là người độc nhất biết câu thần chú đối với kho tàng của ông là cuốn thơ ông đã đưa vào tòa Đại Sứ Anh để gửi ra hải ngọai, và câu thần chú ấy chính là "Hoa Địa Ngục", tên cuốn thơ!
Trước khi ông ra hải ngọai, không một ai biết cuốn thơ ấy tên là gì, nên họ đặt tên nó là "Bản Chúc Thư của một người tù", "Tiếng Vọng Từ Đáy Vực" ... và thường dùng chữ "Vô Đề" (không có tựa đề)
Nhưng nay cuốn sách đã về với cố chủ, và tên nó nằm ngay trên trang hai, tức mặt sau của bìa trước: "Hoa Địa Ngục"!
Vậy thì còn cần gì phải hỏi là nó của ai nữa ? Ông Nguyễn Chí Thiện đã gọi đúng câu "vừng ơi, mở cửa" và câu ấy là "Hoa Địa Ngục"!
Cuốn sách KHÔNG CÒN LÀ VÔ ĐỀ, và tác giả cũng KHÔNG CÒN LÀ KHUYẾT DANH!
ĐÓ LÀ CÂU TRẢ LỜI CHO TẤT CẢ NHỮNG AI CÒN ĐÁNH DẤU HỎI VỀ ÔNG NGUYỄN CHÍ THIỆN!
Hòang Vân
Tái bút: Nếu ai nói rằng cuốn sách Hoa Địa Ngục trong tay ông NCT là giả mạo, thì hãy đến gặp hai ông Tiến sĩ Lê Mạnh Hùng và phóng viên Đinh Quang Anh Thái . Nếu cả 3 người họ cùng truy tố "class action" thì kẻ vu cáo rằng cuốn sách đó là cuốn sách giả chỉ có nước là khai bankrupcy. ....."
Ngưng trích

Qua đoạn văn trích nói trên, chúng ta thấy rằng có lẽ vong hồn linh thiêng của tác giả Vô Danh đã xui khiến cho bà Thuấn đem câu chuyện cổ Ả Rập "Ali Ba Ba và bốn mươi tên cướp" ra để lý giải cho "anh Thiện"! Theo câu chuyện này, có bốn mươi tên cướp sở hữu được một kho tàng rất lớn, dấu trong một hang đá bí mật. Mỗi khi tên tướng cướp muốn đóng hoặc mở hang đá, hắn bèn đọc câu thần chú "Vừng ơi mở cửa". Rủi cho bọn cướp là câu thần chú của bọn chúng đã bị anh tiều phu Ali Ba Ba nghe lén, vì thế nên khi bọn cướp đi khỏi, anh đã lẻn vào hang đá, chôm chỉa vàng bạc châu báu ở trong đó! Như vậy, Ali Ba Ba là một thằng láu cá và ăn cắp, là "nhục sĩ" chớ chẳng phải hay ho gì! Cái câu thần chú mà anh ta biết là nhờ nghe lén, ăn cắp từ bốn mươi tên cướp! Và bốn mươi tên cướp này đã đi ăn cắp, ăn cướp từ những người khác. Ta có thể so sánh như thế này:
1. Ali Ba Ba = ông Thiện
2. Bốn mươi tên cướp = bọn công an việt gian cộng sản
3. Kho tàng = tập thơ Vô Ðề của tác giả Vô Danh

Vậy mà bà Thuấn đã đem cái tên Ali Ba Ba ra để gán cho ông Thiện một cách tự hào! Có lẽ từ nay ông Thiện sẽ được cộng đồng chúng ta đặt cho cái nick name là "Ali Ba Ba"! Nếu bà Thuấn đã biết rất chắc chắn ông Thiện là tác giả thứ thiệt của tập thơ "Hoa Ðịa Ngục" thì hà tất phải mượn câu chuyện "Ali Ba Ba" ra làm gì? Cứ nói thẳng, nói toẹt ra là trong suốt 13 năm nay, ông Thiện là người DUY NHẤT biết được cái tựa đề thật sự của tập thơ, và giờ đây ông đang nắm cái trang bìa tập thơ đó trong tay làm bằng chứng! Tuy nhiên:

Những nghi vấn sau đây đang là mục tiêu tìm hiểu của dư luận:
1. Không hề có sự kiện ngày 16 tháng 7 năm 1979 mà theo đó, có một người Việt Nam tên là Nguyễn Chí Thiện chạy vào tòa đại sứ Anh tại Hà Nội để trao tập thơ. Lý do?
Tính cho đến nay, 1979 - 2008, đã 29 năm trôi qua mà không hề thấy Bộ ngoại giao Anh lên tiếng xác nhận sự việc này bằng văn bản. Ðây là một sự kiện chính trị lớn: một người "tù chính trị" Việt Nam đột nhập tòa đại sứ Anh để trao một tập thơ "phản động", thiết tưởng Bộ ngoại giao Anh phải có một thông báo cho báo giới Anh quốc vào thời điểm năm 1979 biết chứ? Nhưng hình như là không có!

Ngoài ra, trong những năm qua, trong nổ lực tìm hiểu sự thật, đã có nhiều cá nhân và đoàn thể tiếp xúc với tòa Ðại sứ Anh cũng như Bộ ngoại giao Anh, thỉnh cầu họ cho biết có sự kiện này hay không? Các nhân viên của tòa Ðại sứ Anh phục vụ tại Việt Nam vào thời điểm năm 1979 đã về hưu nhưng chắc hẳn nhiều người vẫn còn sống, sao không thấy ai lên tiếng, làm "nhân chứng" cho ông Thiện trong sự kiện này?

Ngày 21 tháng 6 năm 2006, ông Thiện đã ký giấy Ủy Nhiệm (Affidavit) cho luật sư Sơn Tùng, nhờ ông Tùng tiếp xúc với Bộ ngoại giao Anh để yêu cầu được giảo nghiệm tìm dấu tay của ông Thiện trong tập thơ "gốc", được đưa vào tòa đại sứ Anh ngày 16 tháng 7 năm 1979* Tuy nhiên, sau sáu tháng chờ đợi, kể từ khi gởi thơ cho bà Bộ trưởng Ngoại giao Anh, đến giữa tháng 12 năm 2006, ông Tùng nhận được tin tức phản hồi như sau:
- Ông Nick Alexander, trưởng Ban MêKông và Miến Ðiện thuộc nhóm Ðông Nam Á và Thái Bình Dương tại Bộ Ngoại Giao Anh cho biết: ông không hề biết tập thơ ấy đang ở đâu? Nếu ông Nguyễn Chí Thiện có biết thì làm ơn cho ông ta biết với!!!

Ðây là kiểu khôi hài lạnh của người Anh, hàm chứa ý châm biếm rằng ông Thiện là thằng nói dóc!

Câu nói khôi hài ngắn gọn này cho phép chúng ta suy luận ra rằng:
1. Không hề có sự kiện ngày 16-7-1979
2.
a. Sở tình báo của việt cộng đã dựng lên câu chuyện "Nguyễn Chí Thiện" đột nhập tòa đại sứ Anh, ngày 16 tháng 7 năm 1979.
b. Sở tình báo của việt cộng đã bắt được thi sĩ Vô Danh, hỏi cung và bắt ông ta chép lại tập thơ. Sau đó bọn chúng đã thủ tiêu ông Vô Danh.
c. Tiếp theo, tình báo việt cộng đạo diễn cho ông Thiện chép lại toàn bộ tập thơ "Vô Ðề" từ bản gốc của thi sĩ Vô Danh.
d. Sau đó, "bản gốc" (dỏm) với tuồng chữ viết của ông Thiện được gởi thẳng qua đài BBC Luân Ðôn bên Anh quốc để nhờ phổ biến, để chuẩn bị cho kế hoạch đưa Nguyễn Chí Thiện ra hải ngoại hoạt động sau này! Chúng ta không lạ gì cái đài phát thanh BBC này, vốn đã từng là cái ổ rắn độc của việt cộng ngay từ trước năm 1975!


NHỮNG ÐIỀU MỜ ÁM:

Ðến tháng 4-2008, ông Sơn Tùng được ông Thiện cho biết tin: - ông (Thiện) đã nhận được tập bản thảo "gốc" do vợ một nhà văn Anh chuyển đến. Tuy nhiên câu chuyện đến đây lại nảy sinh ra nhiều chi tiết éo le như chuyện Ngàn lẻ một đêm, làm dư luận thêm thắc mắc:
1. Tại sao nhà văn Anh lại có tập thơ gốc? Ông này không làm cho bộ ngoại giao Anh, cũng không làm cho tòa Ðại sứ Anh! Phải chăng vì ông ta đã chết nên mới được ông Thiện đưa vào câu chuyện Ngàn lẻ một đêm để làm "nhân chứng"?!!!
2. Vợ nhà văn Anh này là người Tàu? Tại sao bà biết ông Thiện là "tác giả" tập thơ và ông đang bị cộng đồng lên án, mà liên lạc với ông ta để gởi trả tập thơ?
3. Tại sao bà ta không gởi thẳng tập thơ cho ông Thiện mà lại gởi qua ông Hùng nào đó rồi ông này lại chuyển cho ông Ðinh Quang Anh Thái? Sau cùng, ông Thái lại chuyển cho ông Thiện thì ông Thiện khám phá ra là cái phong bì chứa tập thơ đã bị bóc ra!
4. Tại sao tập thơ này lại nằm trong kho chứa đồ phế thải của nhà văn Anh? Ðã là nhà văn thì ắt hẳn ông ta phải biết trân quý những tác phẩm văn hóa, phải để nó trên kệ sách chứ tại sao lại quăng tập thơ vào nhà kho như quăng những tờ báo cũ?
5. Ông Sơn Tùng đã dặn kỹ ông Thiện là không được sờ mó vào tập thơ để ông đem đi giảo nghiệm, tìm dấu tay của ông Thiện. Tại sao ông Thiện lại "đãng trí" không nhớ những lời dặn của luật sư đại diện cho mình, để cho ông Thái mở phong bì ra xem và giờ đây chắc là tập thơ đó mang đầy những dấu tay của ông Thái!
6. Khi nhận được tập thơ "gốc" thì ông Thiện lại nhờ người anh ruột giữ giùm, rồi mới đây, ông lại đem nó gởi vào safety-box trong ngân hàng!
Với một tình trạng nhập nhằng tả pí lù, với khá nhiều người can dự vào số phận của tập thơ "gốc" như vậy, thì khi bị cộng đồng dồn vào thế bí, ông Thiện rất dễ dàng đổ thừa tại vì người này, người nọ!


LÝ LUẬN ẤU TRĨ:

Những người bênh vực cho ông Thiện thường đưa ra lý luận như vầy:
- Trong suốt 13 năm qua, không có người nào đứng ra nhận mình là tác giả của tập thơ Vô Ðề. Chỉ có một mình "bác" Thiện dám nhận mình là tác giả. Vậy thì, để lâu cứt trâu hóa bùn, không có ai nhận thì đúng "bác" Thiện là tác giả chớ còn ai vô đó! Cũng giống như những cái bố cáo Ly Hôn mà chúng ta thường thấy đăng công khai trên những tờ báo, chẳng hạn như:
" Bố cáo ly hôn: Hôm nay ngày .... tháng ...năm 2008, tôi, Thị Nở long trọng tuyên bố ly dị chồng tôi là Chí Phèo. Anh Chí Phèo hiện đang ở đâu, yêu cầu phải gặp gấp luật sư của tôi để ký giấy tờ. Nếu quá 12 tháng kể từ ngày đăng Bố cáo Ly hôn này mà không thấy anh trả lời thì coi như việc ly dị đương nhiên có hiệu lực. Tôi sẽ hiên ngang ôm cầm sang thuyền khác, anh đừng có khóc hận về sau!" Ký tên Thị Nở và luật sư đại diện.
Trong buổi "họp báo" ngày 25-10-2008 tại khách sạn Ramada, cô MC Xuân Mai cũng có lý luận tương tự: - trong suốt 13 năm qua không có ai CLAIM (tuyên bố chủ quyền) tập thơ Vô Ðề thì chính "bác" Thiện đây là tác giả .... Vô Danh chứ còn ai nữa! Nói như vậy thì có khác nào cô Xuân Mai đã thừa nhận ông Thiện không phải là tác giả của tập thơ Vô Ðề! Ông ta không phải là tác giả nhưng vì liều mạng và lươn lẹo, cứ nhận bừa mình là tác giả, rồi chịu đấm ăn xôi liên tiếp trong 13 năm. Giờ đây, thời hạn 13 năm đã qua, đã hết hạn "bố cáo ly hôn" nên ông Thiện chính thức hợp pháp hóa việc tác quyền của mình?
Ðó là chưa kể, ông còn tuyên bố Bộ ngoại giao Anh sẽ "giải mật" tài liệu về tập thơ của ông vào năm 2009! Khổ thay, việc "giải mật" này lại rất mâu thuẫn với câu chuyện 1001 đêm do ông sáng tác ra, đó là bản "gốc" tập thơ của ông lại tự động mọc chân ra để "di tản" từ văn khố của Bộ ngoại giao Anh sang cái nhà kho bỏ phế của một ông nhà văn Anh nào đó!!! Ôi thôi, càng nói láo thì càng lòi đuôi cáo! Tội nghiệp cho anh Thiện nhà ta quá! Tên là "Chí Thiện" (very honest) mà chẳng xứng với cái tên tý nào!
À, còn nữa: -tập thơ lên án cộng sản thì có cái gì ghê gớm mà bộ ngoại giao Anh phải giữ bí mật tới 30 năm rồi mới "giải mật"? Mà làm chó gì có "mật" (top secret) để mà giải! Nó đâu có phải là tài liệu chiến tranh giữa hai quốc gia hoặc tài liệu liên quan đến bí mật của những vũ khí nguyên tử?
Cái gì của Caesar thì phải trả lại cho Caesar! Không phải thơ của mình thì vĩnh viễn không phải là thơ của mình. Nếu cứ "claim" ẩu thì sẽ có ngày phải ra tòa!


KẾT LUẬN:

Sự đời trớ trêu, đôi khi vì ngu dốt và nhanh nhẩu đoảng mà chính những người bênh vực cho ông Thiện đã làm hại ông! Càng cố gắng bào chữa nhiều thì càng lòi thêm ra nhiều sơ hở khác! Kể từ nay, ông Thiện đã có thêm một cái nick name mới là "Ali Ba Ba", do chính người giúp việc đắc lực nhất của ông gởi tặng cho ông! Cứ để cho bà Bút Vàng múa dao. Những lưỡi dao đó sẽ đâm vào lưng ông Thiện lút cán, chớ không ai khác!
Một chuyện cười ra nước mắt là sau khi bà Bút Vàng kể câu chuyện Ali Ba Ba, bà còn cao hứng thách đố: - Ai dám phản bác được lý luận của ta??? Cười đau bụng vì màn hài hước .... miễn phí!

Ðể kết luận, tôi xin mượn tạm những vần thơ sau đây của thi sĩ Vô Danh, sửa lại một vài chữ để mô tả tình hình đấu tranh của chúng ta tại hải ngoại:
Thế lực Việt Tân*, ta phải đồng tâm đập nát
Ðể nó hoành hành, họa lớn sẽ lan nhanh
Nhưng không thể dùng bom A, bom H
Phá nát địa cầu vì một lũ gian manh
Nên phải viết, muôn ngàn người phải viết
Những tội tày đình được bưng bít tinh vi
Nếu cộng đồng, mọi người đều biết
Việt Tân là gì, tự nó sẽ tan đi
Từ sinh thành, từ ấu trĩ, ngu si
Sự hiểu biết sẽ là mồ hủy diệt!!!

Trần Thanh