15 thg 8, 2009

Những thế võ của bọn việt gian cộng sản

Trong công cuộc chiến đấu chống bọn việt gian cộng sản, chúng ta cần biết rõ những thế võ mà bọn chúng thường sử dụng. Thật ra võ của bọn chúng không nhiều, chung quy chỉ một vài thế căn bản, rất là tầm thường nhưng vẫn có thể gây cho chúng ta nhiều thiệt hại và đánh lừa được nhiều người. Đọc đến đây chắc có bạn sẽ nêu thắc mắc: - Võ của nó tầm thường mà tại sao lại gây cho chúng ta thiệt hại và đánh lừa được nhiều người? Xin thưa: - Một phần lớn là tại chúng ta! Bởi vì: Những kẻ nội thù đang nằm sẵn trong lòng mỗi người chúng ta: đó là sự khinh địch, mất cảnh giác, lòng tham lam tiền bạc, danh vọng, sắc đẹp ..v..v.. và đó là những yếu tố góp phần làm chúng ta bị thua kẻ địch! Có thể lại có bạn khác thắc mắc: - Tại sao nó chỉ có một vài thế võ căn bản thôi? Xin thưa, bởi vì bọn chúng vốn là loài khỉ đột đội lốt người. Như các bạn đã biết, thượng đế ban cho mỗi loài vật một vài kỹ năng căn bản để sinh tồn và những kỹ năng này đã tồn tại hàng triệu năm nay nhưng không phát triển thêm. Chẳng hạn loài ong, loài chim thì biết xây tổ, kỹ thuật rất khéo đến mức đáng kinh ngạc. Loài mèo sau khi ăn, biết "rửa mặt"; khi đi ỉa, chúng biết đào lỗ để chôn dấu cứt. Ngoài ra chúng biết săn bắt chim, ban đêm đi lùng bắt chuột.. v..v.. Riêng loài khỉ đột thì biết hái dừa rồi biết dùng đá để đập trái dừa cho bể để uống nước. Bọn chúng biết sống thành từng đàn, dưới sự cai quản của một con khỉ chúa đầu đàn. Bọn chúng biết rủ nhau vào nương rẫy của nông dân, hái trộm bắp. Khi đi ăn trộm, mỗi con biết cột một sợi giây ngang hông để cài cho được nhiều bắp! Những con khỉ đực trong sở thú, mỗi khi thấy đàn bà, con gái đến xem, bọn chúng biết "dê" bằng cách đưa tay gãi háng, gãi dái, nhăn răng và kêu khèn khẹt nham nhở!!! Thế thôi. Và tương tự như thế, những thế võ của bọn việt gian cộng sản chung quy cũng chỉ có một vài thế căn bản như những thế võ đập dừa, ăn trộm bắp và gãi háng của loài khỉ. Sau đây tôi xin lần lượt giới thiệu ba thế võ căn bản của bọn chúng:

1. Thế võ gáo dừa
2. Thế võ câu giờ
3. Thế võ dơi chuột

** ** **


1. Thế võ gáo dừa:

Từ nhỏ cho đến lớn, tôi đã chứng kiến rất nhiều cuộc cãi lộn và chửi .... độc thoại. Trong những cuộc chửi bới như vậy, tôi thường nghe câu:" ĐM, gáo dừa đập với chén kiểu, coi ai lỗ cho biết?" Hoặc "ĐM, gáo dừa đổi chén kiểu, coi ai xấu mặt cho biết?" Đại khái trong những tình huống chửi lộn như vậy, tương quan lực lượng giữa hai bên thường không cân xứng: một bên là có chức quyền, danh vọng, tài sản, hiểu nôm na là bên "chén kiểu"; còn một bên là kém cỏi hơn về mọi mặt, trên răng dưới dái, hiểu nôm na là bên "gáo dừa". Và đến cao điểm của cuộc chửi lộn, để diễn tả sự uất ức của mình, bên "gáo dừa" thường thốt ra lời phát biểu như trên.

Ai cũng biết, một cái gáo dừa rất rẻ tiền, nếu tính ra tiền Mỹ chỉ khoảng 3 xu, trong khi đó một cái chén kiểu khoảng vài chục đô, thậm chí có loại lên tới hàng trăm đô. Như vậy, xét về mặt giá trị đồng tiền thì một cái chén kiểu đắt hơn một cái gáo dừa hàng ngàn lần. Nếu có một cuộc đổi chác trên căn bản một-đổi -một như vậy thì bên chén kiểu sẽ lỗ to!

Đó là nói chuyện về giá trị kinh tế. Còn trong lãnh vực đánh cờ thì việc thí chốt bắt xe cũng có ý nghĩa tương tự.

Thế võ "gáo dừa" này vốn đã có trong dân gian từ lâu đời và bọn việt gian cộng sản đã lợi dụng nó, triệt để tấn công người Việt quốc gia về nhiều mặt. Điều quan trọng ta cần thấy ở đây, đó là: Thế võ gáo dừa là do bọn việt gian cộng sản giật giây, nghĩa là bọn chúng xúi dục những cái gáo dừa khác trực tiếp xông pha trận địa, còn bọn chúng (gáo dừa đầu xỏ) thì núp ở phía sau!

* Trong lãnh vực quân sự:

Trong cuộc chiến trước 1975, bọn việt cộng thường áp dụng biện pháp khủng bố như phá sập cầu, chôn mìn ở quốc lộ, ám sát các giới chức chính quyền ở xã, quận. Quân đội quốc gia có khi phải hành quân, huy động tới cấp trung đoàn để giải tỏa quốc lộ hoặc bao vây một quận để tìm diệt địch, công sức và thời gian rất tốn kém mà kết quả chỉ bắt được vài tên du kích quèn!!!

* Nghị quyết 36 của việt cộng đánh phá cộng đồng người Việt tại hải ngoại:

Tại hải ngoại, bọn việt gian cộng sản thường áp dụng thế võ gáo dừa triệt để. Mới đây, một vụ kiện đã xảy ra tại Mỹ, trong đó một vị cựu sĩ quan VNCH, có bằng tiến sĩ, đã bị một "gáo dừa" thọc đơn kiện. Chiến thuật và chiến lược của bọn việt gian cộng sản là: khi thấy bất cứ một cái chén kiểu nào của người Việt quốc gia xuất hiện, nổi bật trong lãnh vực chống cộng thì lập tức bọn chúng đem gáo dừa tới đập phá, gây sự và chỉ cần một xích mích rất nhỏ hoặc một chứng cớ vu vơ nào đó là bọn chúng xúi lũ gáo dừa kiện những chén kiểu ra tòa. Bọn chúng không cần thắng trong những vụ kiện này. Mọi chi phí về kiện tụng đã có ngân quỹ hàng tỷ đô la của Nghị quyết 36 lo. Mục đích chính của bọn chúng là làm tiêu hao lực lượng, thời gian, công sức và tiền bạc của người Việt quốc gia. Thử tưởng tượng vị tiến sĩ nọ phải mất bao nhiêu năm học mới lấy được bằng tiến sĩ (chén kiểu), trong khi đó bọn việt gian cộng sản chỉ cần sử dụng một thằng chăn trâu (gáo dừa) ở Việt Nam, vượt biên qua Mỹ, đứng đơn kiện vị tiến sĩ nọ! Nếu vị tiến sĩ nọ thắng kiện thì cũng chẳng vinh dự gì vì chiến thắng một cái gáo dừa, một kẻ thù không xứng đáng! Còn nếu thua kiện thì chuốc lấy ô nhục vào người vì bị một cái gáo dừa làm nhục! Tóm lại, thắng hay thua cũng đều bất lợi! Đó là chưa nói, khi bị kiện, chắc chắn nạn nhân sẽ phải tốn nhiều công sức và tiền bạc để lo đối phó thì còn thời gian đâu để lo cho đại cuộc đấu tranh giải phóng đất nước!

Vụ kiện này chỉ là một ví dụ điển hình trong hàng trăm, hàng ngàn vụ khác đã và đang xảy ra khắp nơi trong các cộng đồng người Việt tại hải ngoại.

Thế võ gáo dừa không phải chỉ được thể hiện qua các việc kiện tụng mà còn được thể hiện qua nhiều dạng khác, chẳng hạn như các cuộc tranh chấp, chửi lộn qua các đài phát thanh, báo chí, internet, diễn đàn Pal talk..v..v...

Lực lượng của người quốc gia đa số là chén kiểu. Trong khi đó, phe việt gian cộng sản 95% là gáo dừa, kể cả những thằng trong bộ chính trị và trung ương đảng, toàn bộ đều là gáo dừa! Nếu cứ một-chọi-một, chúng ta sẽ lỗ. Vì vậy chúng ta phải dùng phương pháp dĩ độc trị độc và mỗi một chiến sĩ quốc gia nếu tự biết mình là chén kiểu thì phải có biện pháp đề phòng cẩn thận thế võ gáo dừa của bọn việt gian cộng sản.

Mới đây, tại quận Cam, vụ quậy phá của những tên tự xưng là những nhà báo làm báo theo kiểu Mỹ cũng là một ví dụ về thế võ "gáo dừa" của bọn việt gian cộng sản. Cả cộng đồng chúng ta phải hành quân cấp sư đoàn chỉ để diệt một vài cái gáo dừa ba xu, rất rẻ tiền, dơ dáy! Biết là tốn nhiều công sức nhưng chúng ta phải làm. Chỗ nào có chuột bọ, dịch hạch, chỗ đó chúng ta phải xịt thuốc DDT để diệt trừ.

*Gáo dừa phang cộng đồng:

Trong quá khứ, bọn việt gian cộng sản đã lợi dụng gáo dừa Trần Trường để phang cộng đồng người Việt tỵ nạn tại hải ngoại. Chúng ta đã phải tốn rất nhiều công sức, tiền bạc để diệt cái gáo dừa này và nhờ đó những cái gáo dừa khác đã phải lạnh cẳng, phải tìm nơi ẩn nấp, không dám chường mặt ra nữa.

Tuy nhiên, kể từ năm 2004, một cái gáo dừa khác lại xuất hiện, đã và đang được bọn việt gian cộng sản tích cực lợi dụng để phang cộng đồng chúng ta. Đó là tên ca sĩ "xăng pha nhớt", hết sức xấc láo, mất dạy. Hắn đã chửi cha, phỉ báng cộng đồng chúng ta rất nhiều lần và phang tuốt luốt rất nhiều ca sĩ, từ người lớn tuổi từng nổi tiếng từ trước năm 1975 đến những người đồng lứa và nhỏ tuổi hơn.

Hiện nay cộng đồng chúng ta đa số chỉ lên án tên này qua khía cạnh đạo đức và đòi hỏi hắn phải xin lỗi cộng đồng. Như vậy đây chỉ là một thái độ tự vệ hết sức yếu ớt và thụ động. Riêng tôi, tôi nhìn vấn đề này qua khía cạnh chính trị bởi vì chính trị bao trùm hết mọi lãnh vực trong đời sống và nó là cái gốc của mọi vấn đề phát sinh. Muốn diệt gáo dừa thì phải diệt từ gốc, tức là diệt cái chế độ ma quỷ đã tạo ra những cái gáo dừa đó. Bằng không, những việc đấu tranh của chúng ta chẳng khác gì lấy dao chặt ngọn cây, cái gốc của nó vẫn còn thì nó sẽ mọc ra những ngọn cây khác. Giả sử chúng ta có diệt được cái gáo dừa "xăng pha nhớt" này thì sau đó sẽ xuất hiện thêm hàng trăm cái gáo dừa khác, quái đản hơn, rừng rú hơn, súc vật hơn, đù-má hơn và sừng sỏ hơn!!!

Một cách diệt gáo dừa hữu hiệu nhất, đó là tẩy chay toàn bộ các ca sĩ từ Việt Nam sang dù họ đi trình diễn với tư cách cá nhân hay nhà nước. Nếu toàn bộ khán giả nhất loạt tẩy chay thì cho dù bọn việt gian cộng sản có đưa hàng trăm, hàng ngàn cái gáo dừa sang cũng vô ích. Không có khán giả thì trình diễn cho ai xem? Sở dĩ việt cộng còn xuất cảng ca sĩ gáo dừa sang hải ngoại vì bọn chúng biết chắc sẽ có người đi xem! Xét cho kỹ vấn đề, chính chúng ta đã tự hại chúng ta, tự mình lấy dao cắt cổ mình!!!

Đây là vấn đề ý thức chính trị của người Việt tại hải ngoại, có thể nói là rất thiếu cảnh giác, đã tạo điều kiện cho việt cộng nhuộm đỏ cộng đồng. Nếu chúng ta không quyết liệt tẩy chay bọn văn công cộng sản thì trong tương lai rất gần, các ca sĩ ở hải ngoại sẽ chết đói! Cả cộng đồng chúng ta cũng sẽ bị ảnh hưởng giây chuyền, nhiều ngành nghề khác sẽ bị chết đói lây! Nguy cơ chết tới đít rồi chớ không phải chuyện đùa!!!

Ca sĩ ở hải ngoại về Việt Nam kiếm sống thì bị công an việt cộng kiểm soát chặt chẽ, chỉ được hát những bài hát đã được kiểm duyệt. Ngoài ra họ không đủ sức để cạnh tranh với các ca sĩ trong nước. Cạnh tranh không nổi không phải vì tài năng thua kém mà vì tình trạng bát nháo, quái thai của thị trường âm nhạc và lớp khán giả trưởng thành sau năm 1975. Bọn việt gian cộng sản đã đào tạo ra thế hệ "cháu ngoan bác Hồ", quái thai, quái đản, quái thú, nửa người nửa đười ươi, không biết phân biệt đâu là chén kiểu và đâu là gáo dừa. Những người chân chính rất khó sống trong môi trường vàng thau lẫn lộn như vậy. Các ca sĩ ở hải ngoại đa số là những người thực sự có tài, có năng khiếu và được đào tạo nghề nghiệp một cách chu đáo. Trong khi đó ca sĩ ở trong nước, chén kiểu thì rất ít mà đa số là gáo dừa. Những cái gáo dừa được mài nhẵn nhụi, sơn phết loè loẹt bên ngoài, đã được tung ra thị trường hàng loạt và thực sự đang thao túng thị trường ở trong nước. Có những "ca sĩ" một nốt nhạc bẻ đôi cũng không biết vậy mà cũng tự xưng là "ca-nhạc-sĩ"!!! Một cô con gái nhà lành chưa bao giờ biết chửi thề mà bỗng dưng phải hòa mình vào đám gái giang hồ thứ thiệt để kiếm ăn thì làm sao cạnh tranh lại chúng nó?

Ở trong nước thì cạnh tranh không nổi, ở hải ngoại thì bị ca sĩ gáo dừa của việt cộng cướp mất nồi cơm. Trách ai đây? Có phải vì chúng ta đã quá dễ dãi đón nhận những cái gáo dừa của việt cộng để rồi bây giờ bị chúng đập cho bể đầu sứt trán hay không?

Đi coi những ca sĩ gáo dừa của việt cộng trình diễn, vừa tốn tiền, vừa bị chúng làm nhục, khinh miệt, coi chúng ta là những con bò sữa ngu đặc, quá dễ dàng bị chúng xỏ mũi!!! Đi coi gáo dừa "xăng pha nhớt" biểu diễn thì chẳng thà đi vào sở thú coi mấy con khỉ làm trò còn thú vị hơn, khỏi mang tiếng là đem tiền cúng dường "tam bảo", nuôi béo việt cộng để rồi bọn chúng lại dùng tiền của chúng ta để đánh phá chúng ta hoặc xây thêm nhà tù, mua thêm súng đạn, tuyển thêm công an để đàn áp người dân oan trong nước!!!

Xin từng người Việt ở hải ngoại hãy ý thức về chính trị nhiều hơn. Chính chúng ta phải gián tiếp chịu trách nhiệm về những nỗi khổ của những người dân oan trong nước, bởi vì: chúng ta đang nuôi béo bọn việt gian cộng sản bằng cách đi coi những ca sĩ gáo dừa của bọn chúng trình diễn!!!

Một số người không biết trân trọng những cái chén kiểu mà lại đi tung hô những cái gáo dừa trị giá có ba xu, cho nên mang tiếng là ĐỒ NGU cũng là đúng!!!

* Thế võ gáo dừa trong cải cách ruộng đất:

Trong vụ cải cách ruộng đất năm 1956, tên gáo dừa đầu sỏ (Hồ Chí Minh) đã dùng bọn gáo dừa ở nông thôn giết khoảng 300 ngàn người, những người mà chúng liệt vào hạng "trí, phú, địa, hào" cần phải đào tận gốc, trốc tận rễ. Bản thân tên Hồ là loại thất học, mới học đến lớp 6 thì bỏ đi làm ăn cướp. Chính vì vậy nên hắn có tự ti mặc cảm và rất thù ghét những thành phần trí thức. Và khi nắm được chính quyền trong tay thì hắn đã đảo lộn tất cả những trật tự xã hội đã có từ ngàn năm, sự đảo lộn mà người ta gọi là "cứt lộn lên đầu", nghĩa là toàn bộ những gáo dừa được lên nắm quyền lãnh đạo và toàn bộ những chén kiểu bị đập cho tan nát hoặc bị vùi xuống tận đất đen!

Sử dụng thế võ "gáo dừa" trong cải cách ruộng đất, tên Hồ đã giải tỏa được mặc cảm tự ti cho chính hắn và đồng thời dễ dàng chiêu dụ được hàng triệu cái gáo dừa khác đi theo hắn. Bọn cộng sản thường nói với nhau: "Máu chỉ được làm nên từ máu chớ không thể làm nên từ nước lã" Ta có thể diễn nôm câu nói của chúng như sau:" Chỉ có gáo dừa mới trung thành với gáo dừa mà thôi" Đó là lý do vì sao tên Hồ đã triệt để nâng đỡ những cái gáo dừa, đưa lên nắm giữ các chức vụ lãnh đạo quan trọng!

Trong chế độ cộng sản, trình độ văn hóa tỷ lệ nghịch với chức vụ lãnh đạo; nghĩa là càng dốt, càng thất học thì càng được đề bạt lên làm chức vụ lớn!!! Và chính đó cũng là một tai họa rất lớn cho đất nước: Hơn 60 năm xây dựng chủ nghĩa xã hội, đến nay, năm 2007, Việt Nam vẫn là một trong những nước nghèo nàn và lạc hậu nhất trên thế giới! Tú tài đi chăn dê, ABC lên làm lãnh đạo là như thế!

*Thế võ gáo dừa ở Trung Cộng và ở Cam Pu Chia:

Mao Trạch Đông, sư phụ của Hồ cũng là một tên nông dân dốt nát, thất học nhưng lắm thủ đoạn gian ác. Vốn có tự ti mặc cảm cho nên hắn đã từng tuyên bố "Người trí thức giá trị không bằng cục phân"! Năm 1964, hắn đã sử dụng gáo dừa vệ binh đỏ giết và bỏ tù hàng chục triệu người!

Tại Cam Pu Chia thì tên Pôn Pốt đã dùng bọn gáo dừa trẻ em giết hai triệu người, đa số là trí thức! Giờ đây ở Cam Bốt đã hết giặc Pôn Pốt nhưng vẫn còn giặc cộng sản thì ngàn năm mây bay cũng chưa chắc gì phục hồi lại được mọi giá trị văn hóa đã có như trước năm 1975!!!

Nhận xét 1:

Khi chưa bị lợi dụng, bản thân cái gáo dừa không có gì là xấu. Nó rất là hiền hòa khi an phận nằm bên cạnh lu nước. Chỉ đáng sợ khi nó bị những bàn tay phù thủy lợi dụng, dùng vào những mục đích xấu. Ngày nào trên thế gian này còn phù thủy thì ngày đó những cái gáo dừa còn tiếp tục bị lợi dụng để đi gây tội ác. Và những cái chén kiểu người Việt quốc gia phải luôn cẩn thận đề phòng kẻo bị tai nạn gáo dừa phang ẩu!!!


2. Thế võ câu giờ:

Tôi nhớ khi còn học ở bậc trung học, trong lớp tôi có một anh bị bạn bè đặt cho biệt hiệu là "Ngáo". Anh này vốn dân miền quê, tính tình rất hiền lành, thật thà và có phần hơi lẩn thẩn, chính vì vậy đôi khi anh ta đã bị biến thành nạn nhân của một vài trò đùa ác ý. Tôi nhớ có lần thằng Tính, một dân chơi ngang tàng trong lớp, nói với Ngáo:

- Ê Ngáo, mày có biết thế võ "Cách sơn đả ngưu không"?

Ngáo hỏi lại:

- Hình như trong truyện chưởng của Kim Dung phải không? Tao nhớ có đọc qua...

Thằng Tính bèn vào đề:

- Tao biết thế võ đó....

Ngáo thật thà tin liền:

- Thiệt không mày? Ai dạy mày thế võ đó?

Biết là cá đã cắn câu, Tính bèn đi một đường thuyết giảng:

- Nói cho mày nghe, thế võ "Cách sơn đả ngưu" tức là mình không cần đánh trúng địch thủ, chỉ cần đánh xuyên qua một vật trung gian là địch thủ bị hộc máu chết liền !

Thấy Ngáo có vẻ vẫn chưa lĩnh hội được lý thuyết võ "cao siêu" của mình, thằng Tính tiếp tục giảng giải:

- Ví dụ như tao nói mày ngồi dưới gầm bàn rồi tao dùng thế võ "Cách sơn đả ngưu" đập vào mặt bàn ba cái, chưởng lực của tao sẽ đi xuyên qua mặt bàn, chấn động vào người mày, làm mày bị.... hộc máu!!!

Nghe Tính nói, Ngáo há hốc mồm kinh ngạc. Tuy nhiên dù là "ngáo", nó vẫn biết hoài nghi:

- Thiệt không đó mày? Chắc mày xạo quá!

Đến giai đoạn này thì các tay đồng đảng, cò mồi của thằng Tính bắt đầu xía vào:

- Ê, Ngáo, muốn biết thiệt hay xạo, mày cá độ với nó đi.

- Phải rồi, cá một chầu chè đậu đen với một gói thuốc Capstan. Tao sẽ chịu tiền cho mày, thắng thua gì mày cũng được ăn chè, hút thuốc!

Thấy được bạn bè ủng hộ, Ngáo bắt đầu lên tinh thần:

- Mà cá độ như thế nào chớ?

Thằng Tính nói:

- Đơn giản thôi. Mày chui xuống dưới bàn thầy giáo ngồi, hai tay ôm đầu cẩn thận để bảo vệ cái đầu. Tao sẽ vận nội công đập ba cái lên mặt bàn. Chưởng lực của tao sẽ đi xuyên qua mặt bàn, làm cho mày bị chấn thương, hộc máu mồm! Đó chính là thế võ "Cách sơn đả ngưu" của Quách Tĩnh đó!

Nghe nói bị hộc máu, Ngáo hơi tái mặt, chần chừ, có ý muốn rút lui. Nhưng các tay cò mồi tiếp tục đốc khứa:

- Bộ rét hả mày? Chơi tới đi chớ. Sợ thằng tây đen nào mà không dám? ĐM, võ của nó là võ dỏm, tao như mày, tao bắt cá độ liền!

Đến lúc này thằng Tính lại tiếp tục xía vô, dùng chiến thuật "cây gậy và củ cà rốt":

- Ngáo à, nếu mày đồng ý thì tụi tao sẽ chịu tiền cá độ cho mày. Thắng hay thua gì mày cũng được ăn chè, hút thuốc. Còn nếu mày rét, không dám cá độ, thì tụi tao gài số de. ĐM, đừng có tham gia câu lạc bộ Xi Nê của tụi tao nữa nghe!

Thằng Tính được bạn bè phong cho chức vụ "giám đốc" câu lạc bộ Xi Nê bởi vì nó có tài kể chuyện và bình luận các phim xi nê rất hay, từ các phim Tây, phim Mỹ đến các phim Tàu. Mỗi lần Tính bình luận phim, bạn bè đều bu quanh, nghe rất say mê, dĩ nhiên trong số đó có cả cu Ngáo nhà ta. Bị sức ép của bạn bè và sợ bị "khai trừ" khỏi câu lạc bộ xi nê, Ngáo đành phải gật đầu:

- Được, tao đồng ý!

Thế là cuộc cá độ bắt đầu. Thằng Tính chỉ xuống dưới gầm bàn thầy giáo:

- Mày chui xuống đó ngồi, hai tay nhớ ôm bảo vệ đầu cẩn thận nghe mày, lơ mơ chưởng lực của tao có thể làm cho mày bị hộc máu đó!

Ngáo ngoan ngoãn chui xuống gầm bàn ngồi. Đám bạn bè háo hức vây quanh coi màn cá độ vô cùng hồi hộp. Thằng Tính đứng hiên ngang trước bàn thầy giáo, tuyên bố:

- Tụi bay coi đây. Tao sẽ biểu diễn thế võ "Cách sơn đả ngưu". Tao sẽ đập lên mặt bàn ba cái. Chưởng lực của tao sẽ đi xuyên qua mặt bàn, làm thằng Ngáo phía bên dưới bị chấn thương, hộc máu mồm! Nếu sau khi tao đập xong ba cái mà thằng Ngáo không bị thương thì tao sẽ thua cá độ một chầu chè với một gói thuốc Capstan. Tất cả tụi bay đứng coi đây đều được ăn chè, hút thuốc. Còn nếu tao đập mới có một hai cái mà thằng Ngáo chịu không nổi, phải chui ra thì thằng Ngáo thua cá độ, phải chung tiền! OK salem?

Đám bạn bè vây quanh vỗ tay hoan hô:

- Ok, làm liền đi! Một hai ba, dzô!

Thằng Tính bèn làm điệu bộ vận nội công, múa may một vài động tác bắt chước trong các phim chưởng của Hồng Kông, xong nó vỗ đánh bốp lên mặt bàn một cái. Cái vỗ của nó cũng bình thường chớ không đến nỗi làm rung chuyển hoặc nứt mặt bàn. Hàng chục cặp mắt bèn hướng xuống dưới gầm bàn coi thử thằng Ngáo ngồi dưới đó có bị hề hấn gì không. Tuy nhiên mọi người thấy Ngáo vẫn ngồi tỉnh khô, không thấy có biểu hiện gì bị chưởng lực "Cách sơn đả ngưu" của thằng Tính làm hại. Thằng Tính tuyên bố:

- Chưởng lực thứ nhất!

Mọi người hồi hộp theo dõi nó tiếp tục vận nội công để đánh tiếp cú chưởng thứ hai. Tính múa hai tay rồi đập tiếp một cái rầm lên mặt bàn, đồng thời tuyên bố:

- Cú chưởng thứ hai! Tụi bay coi, còn một cú chưởng cuối cùng, khi tao đập xong, thằng Ngáo sẽ bị hộc máu chết!

Tuyên bố xong, bỗng nhiên thằng Tính bước xuống bục giảng rồi nói:

- Thôi bây giờ tụi mình đi ăn chè, để thằng Ngáo ngồi đó!

Thằng Ngáo ngồi dưới gầm bàn bèn la bai bải:

- Ê Tính, còn một chưởng nữa, mày đánh đi để tao chui ra!

Thằng Tính bỗng nhiên bắt chước nhân vật Tạ Tốn trong truyện chưởng Kim Dung, ngửa mặt lên trời cười ha hả:

- Ha ha ha .... Hỡi tên súc sinh ngu ngốc, hãy nghe đây: cú chưởng thứ ba, sáng ngày mai tao mới đánh!

Thằng Ngáo bèn la làng, dợm cẳng bước ra ngoài:

- Ê, ngày mai mày mới đánh thì tao chui ra à nghen!

Thằng Tính nghiêm mặt:

- Ê, mày phải ngồi đó chờ tới sáng mai. Hễ mày chui ra khỏi bàn là thua cuộc. Hồi nãy tao đã giao hẹn rồi: mày phải chờ tao đánh xong ba chưởng, hộc máu hay không, lúc đó mày mới được quyền chui ra khỏi gầm bàn. Tao mới đánh có hai cái, mày chui ra là thua!!!

Nghe thằng Tính nói xong, đám bạn bè vụt hiểu, đồng loạt cười rộ lên ầm ĩ. Ba bốn cái miệng cùng hét to lên:

- ĐM, mày bị thằng Tính chơi điếm rồi Ngáo ơi! Chui ra khỏi gầm bàn là thua, mà không lẽ mày ngồi dưới đó suốt 24 tiếng đồng hồ!

Thằng Ngáo bèn chui ra khỏi gầm bàn, mặt đỏ gay, bất mãn, miệng chửi um sùm. Đám bạn chúng tôi cười ngất ....

Đó là kỷ niệm thời học trò và tôi không ngờ những năm sau đó, năm 1975, trò lừa gạt điếm đàng này đã được lập lại: lần này kẻ lừa gạt chính là tập đoàn việt gian cộng sản và nạn nhân bị lừa gạt là toàn thể người dân nước Việt Nam Cộng Hòa.

Như chúng ta đã biết, bọn việt gian cộng sản thường xuyên dùng THẾ VÕ CÂU GIỜ. Thế võ này luôn luôn làm cho nạn nhân sống trong hy vọng, chờ đợi ngàn năm mây bay và rồi sẽ chết trong tuyệt vọng! Thế võ này cũng giống như một truyện ngụ ngôn mà tôi đã từng đọc: Bó cỏ tươi treo trước đầu con ngựa. Ngựa ta cứ chạy đuổi theo bó cỏ cho đến lúc kiệt sức, lăn quay ra chết!

Ta hãy nhìn lại một vài sự kiện lịch sử:

a/ Bọn việt gian cộng sản thông báo cho các quân dân cán chính VNCH chuẩn bị một tháng lương thực để đi "học" nhưng có nhiều người đi luôn không bao giờ trở về, rất nhiều người "học" trên 10 năm, có người "được học" tới 18 năm!!! Một tháng = 18 năm!!! Hoặc một tháng = thiên thu vĩnh biệt!!!

Bài học quá đắt giá, quên sao được?

b/ Trong vài thập niên qua, các phong trào đấu tranh trong và ngoài nước, đòi hỏi tự do, dân chủ đã gây những áp lực rất mạnh đối với bọn việt gian cộng sản. Thế giới gây áp lực, nước Mỹ gây áp lực, người dân trong và ngoài nước gây áp lực. Để đối phó, bọn việt gian cộng sản đã dùng thế võ câu giờ và chúng thường trả lời như sau:

- Quý vị đòi hỏi tự do dân chủ, đa nguyên đa đảng, chúng tôi hoàn toàn đồng ý. Chúng tôi sẽ chiều theo ý muốn của quý vị NHƯNG xin quý vị hãy cho chúng tôi thời gian để thực hiện!

Năm 2006, việt gian cộng sản được vào WTO (bọn chúng gọi là "vê kép tê ô") Bọn chúng xin thế giới cho bọn chúng một thời gian là .... 18 năm để chuẩn bị nhằm thực hiện những yêu cầu theo quốc tế đòi hỏi !!! Như vậy là mãi đến năm 2025, Việt Nam mới có đầy đủ các tiêu chuẩn quốc tế để làm ăn, buôn bán với thế giới!

Quốc tế đã viện trợ cho bọn việt gian cộng sản hàng trăm triệu Mỹ kim để thực hiện việc điện toán hóa toàn bộ ngành ngân hàng cũng như các công sở của nhà nước. Nhưng tiền thì đã trao mà cháo thì chưa múc. (hoặc không bao giờ múc!). Đã hơn 10 năm nay kế hoạch vẫn nằm ỳ ra đó. Tiền viện trợ đã bị bốc hơi, chui vào túi bọn tham nhũng. Hiện nay các xí nghiệp tại Việt Nam vẫn phát lương cho công nhân bằng tiền mặt. Các công sở của nhà nước vẫn lưu trữ hồ sơ theo phương pháp cổ điển, nghĩa là ghi chép bằng tay hoặc đánh máy rồi cất hồ sơ vào tủ. Khi nào tủ đầy hồ sơ, không còn chỗ chứa nữa thì đem hồ sơ đi "thanh lý", tức là đem bán ký lô cho các vựa bán ve chai ở ngoài chợ, sau đó các "hồ sơ" sẽ đến tay các tiểu thương dùng vào việc gói tiêu, hành, tỏi, ớt!!!

Ngành ngân hàng vẫn lạc hậu như cách đây 60 năm.

Câu hỏi: - Vì sao có sự trì trệ này?

Trả lời: - Vì bọn việt gian cộng sản cố ý như vậy. Hệ thống quản lý ngân hàng và nhà nước có lạc hậu, mọi thứ đều ghi chép bằng tay thì mới dễ ăn cắp, cạo sửa giấy tờ, gian lận, chớ nếu được điện toán hóa thì làm sao tham nhũng được!!!

Cho nên ta đừng có ngạc nhiên khi thấy thế giới đem ánh sáng văn minh đến cho bầy khỉ đột mà chúng lại từ chối, bởi vì những cái "ngu" đó có thể đem lại cho chúng bạc tỷ đô la!!!

Chúng ta đòi đa nguyên, đa đảng, đòi tam quyền phân lập, đòi tự do, dân chủ? Được hết, bọn chúng sẵn sàng chấp nhận! Hãy lấy ví dụ: giả sử chúng ta đưa ra một lộ trình gồm 10 điểm, đòi bọn việt gian cộng sản phải thực hiện để dân chủ hóa đất nước. Bọn chúng sẵn sàng đồng ý, nhưng, (lại nhưng!) phải cho chúng thời gian để thực hiện! Vấn đề thời gian là bao lâu thì không thấy bọn chúng nêu ra rõ ràng. Đây chính là trò lường gạt, điếm đàng mà người Mỹ gọi là "play game". Có khác gì trò đùa ác ý "Cách sơn đả ngưu" mà tôi vừa kể trên? Giả sử bọn chúng đưa ra khoảng thời gian là bảy năm cho mỗi điểm thì Lộ trình 10 điểm phải mất 70 năm mới thực hiện xong! Đến lúc đó thì e rằng trái đất này cũng không còn nữa rồi, còn mong chi ngồi chờ và còn sống đến ngày đó để thấy nước Việt Nam được hoàn toàn tự do, dân chủ!!!

Quốc tế và nước Mỹ đòi bọn việt gian cộng sản sửa đổi điều gì, chúng cũng đồng ý NHƯNG phải cho chúng THỜI GIAN để thực hiện. Thời gian là bao lâu thì không nói, chẳng khác gì những bản án treo mà những người tù cải tạo sau năm 1975 phải mang. Các cựu tù cải tạo còn nhớ những câu trả lời kiểu huề vốn của các tên quản giáo trong các trại cải tạo:

Hỏi: - Khi nào chúng tôi được thả về?
Trả lời: - Khi nào các anh học tập tốt thì được thả về
Hỏi: - Khi nào chúng tôi được công nhận là học tập tốt?
Trả lời: - Khi nào các anh được thả về tức là học tập tốt!

Bằng THẾ VÕ CÂU GIỜ, bọn việt gian cộng sản đã lừa bịp được cả thế giới, lại còn được tiếng là biết phục thiện, sẵn sàng lắng nghe mọi sự chỉ trích, phê bình! Riêng đối với toàn dân Việt Nam thì đó là bó cỏ tươi treo trước đầu con ngựa, một loại "Đường đi không đến" như nhà văn Xuân Vũ đã viết thành tiểu thuyết.

Có thể nói, trong các thế võ của bọn việt gian cộng sản, thế võ câu giờ là nguy hiểm nhất. Thời gian là vàng bạc, nhất là trong lãnh vực đấu tranh. Mất mát về vật chất ta có thể tìm mua lại được nhưng mất mát về thời gian thì không bao giờ mua lại được. Thời cơ đã qua đi không bao giờ trở lại.

Chính vì vậy, theo quan niệm của tôi, phải tìm cách xóa bỏ chế độ cộng sản tại Việt Nam càng sớm càng tốt. Hiện nay bọn việt gian cộng sản đang tích cực sử dụng thế võ câu giờ bằng cách cho các tên bồi bút đưa ra các ý kiến như:

- Phải nâng cao dân trí trước, sau đó mới thực hiện cuộc cách mạng đòi tự do, dân chủ, đa nguyên, đa đảng
- Muốn nâng cao dân trí thì phải giáo dục cho toàn dân hiểu rõ thế nào là tự do, thế nào là dân chủ, thế nào là đa nguyên, đa đảng. Thời gian để thực hiện, ước lượng khoảng 10 năm!!! (Để bọn chúng có đủ thời gian chuyển toàn bộ tài sản ăn cướp, ăn cắp ra nước ngoài!)

Ngày 22 tháng 8 năm 2007, đài BBC đã phỏng vấn ông Hà Sĩ Phu về công cuộc đấu tranh đòi tự do dân chủ trong nước thì ông có ý kiến, đại ý như sau:

- Phải nâng cao dân trí trước. Dân trí là yếu tố quyết định (!) Việc đấu tranh không thể nóng vội, "tham ăn", làm liều một cú mà phải đấu tranh từ từ, từng bước một. (Ông không ước lượng thời gian mất khoảng bao nhiêu năm? "từ từ" = 10, 20 hay 30 năm?)

Miền bắc đã "từ từ" 60 năm rồi và miền nam cũng đã "từ từ" 32 năm! Đối với những người dân oan, dù chỉ là một ngày thôi, kéo dài kiếp sống nô lệ dưới sư cai trị tàn bạo của bọn việt gian cộng sản là điều còn tàn tệ hơn sống dưới địa ngục. Chúng ta thử tưởng tượng, chính chúng ta hãy thử ra ngoài đường làm người dân oan, ngồi phơi mưa, phơi nắng, nhịn đói, nhịn khát, dù chỉ một ngày thôi, xem chúng ta có chịu nổi hay không? Và sự cực khổ thí nghiệm này chỉ bằng một phần ngàn nỗi khổ thực sự mà những người dân oan đang gánh chịu Thế mà 85 triệu người dân trong nước đã phải chịu cảnh làm người dân oan, dưới đủ mọi hình thức, suốt 60 năm nay = 21900 ngày, gần ba phần tư thế kỷ!!!

Theo sự nhận định của người viết bài này thì cuộc cờ "Đấu tranh đòi tự do dân chủ" đã đến hồi cờ tàn. Chúng ta không còn nhiều thời gian nữa. Nếu cứ chờ nâng cao dân trí hoặc đấu tranh "từ từ" như ông Hà Sĩ Phu chủ trương thì mất cả nước Việt Nam! Có nghĩa là TRONG VÒNG NĂM NĂM NỮA, KỂ TỪ NĂM 2007, BỌN VIỆT GIAN CỘNG SẢN SẼ BÁN SẠCH SẼ HẾT ĐẤT NƯỚC VIỆT NAM!!!

Khi đề cập đến chuyện bọn việt gian cộng sản dâng đất cho Trung Cộng, có người cho rằng mới có 10 ngàn cây số vuông bị mất, ta còn nhiều đất lắm, vì diện tích nước Việt Nam tới 330 ngàn cây số vuông lận! Thực tế, vấn đề nghiêm trọng hơn nhiều, có nghĩa là hiện nay, từng ngày từng giờ, lãnh thổ nước ta đang bị âm thầm bán dần mà chúng ta ở hải ngoại và người dân trong nước không hề hay biết. Bọn việt gian đã chia nhỏ lãnh thổ quốc gia ra và đem bán dần cho ngoại bang, một hình thức rút ruột theo kiểu tằm ăn dâu!

Sự kiện dân oan chính là một hình thức bán nước, nếu chúng ta chịu khó quan sát và suy luận, sẽ thấy rõ. Nó không phải đơn thuần là việc "quy hoạch đất" rồi "bồi thường" bằng tiền bạc cho dân oan. Nó là cướp nước và bán nước, bán một cách tinh vi, tựa như những con vi trùng ho lao đang tích cực gặm dần hai lá phổi. Những gì chúng ta được biết qua truyền thông, báo chí chỉ là một phần rất nhỏ của việc âm thầm bán nước mà bọn việt gian cộng sản đang thực hiện. Còn rất nhiều vụ cướp đất và bán đất khác đang xảy ra với tốc độ ngày càng gấp rút. Đặc biệt là trên các vùng cao nguyên ở miền bắc và miền trung, hàng chục, hàng trăm ngàn hectare đất đang bị cướp và bán cho tư bản nước ngoài. Trên bản đồ thế giới, về mặt lý thuyết, thì lãnh thổ nước Việt Nam là chủ quyền của dân tộc Việt nhưng tính đến năm 2007 thì rất nhiều nhiều phần đất đai trong nước đã thuộc về tư bản nước ngoài, dưới dạng bán đứt hay nhượng địa 99 năm, tựa như Ma Cao hoặc Hồng Kông dưới thời trị vì của bà Từ Hi Thái Hậu!!!

Có lẽ sau năm 2012, tình hình sẽ như vầy: từ vĩ tuyến 17 trở ra, nước Việt Nam sẽ biến thành một quận của Trung Cộng và từ vĩ tuyến 17 trở vào, sẽ thuộc về chủ quyền của Mỹ. Nước Việt Nam sẽ rơi vào tình trạng giống như Trung Hoa dưới thời bà Từ Hy Thái Hậu: liệt cường xâu xé Trung Hoa. Hiện nay không riêng gì nước Mỹ và Trung Cộng đang dòm ngó lãnh thổ Việt Nam mà nhiều thế lực khác trên thế giới cũng đang dòm ngó, thèm thuồng. Và bọn việt gian cộng sản đang tích cực rao bán toàn bộ đất nước và 85 triệu dân; để đổi lại, chúng tiếp tục được ngồi lại cai trị, bóc lột. Khi cuộc cờ đã thực sự tàn, nghĩa là không còn gì để bán nữa thì bọn chúng sẽ cuốn gói bỏ chạy ra nước ngoài, cùng với khối tài sản hàng trăm tỷ đô, tiêu xài đến vài trăm năm cũng chưa hết!

Ngày nay, quốc tế công pháp nghiêm cấm việc nước lớn xâm chiếm nước nhỏ nhưng thực tế vẫn có nhiều vi phạm mà Liên Hiệp Quốc cũng bó tay. Ví dụ điển hình như Trung Cộng công khai xâm chiếm nước Tây Tạng đã hơn nửa thế kỷ nay, kể từ năm 1950. Những vụ mua bán hoặc xâm chiếm lãnh thổ vẫn cứ diễn ra dưới nhiều dạng trá hình khác nhau. Từng phần lãnh thổ, hải đảo của Việt Nam sẽ biến thành tô giới hay nhượng địa cho các thế lực trên thế giới, không riêng gì cho Mỹ hay Trung Cộng. Tình trạng này sẽ giống như Hông Kông hay Ma Cao của Trung Hoa dưới triều đại Mãn Thanh của bà Từ Hy Thái Hậu.

Tháng 7 năm 2007, tôi đã có bài viết đăng trên diễn đàn VietNam Exodus với tựa đề "Nước Việt Nam sẽ biến mất trên bản đồ thế giới?", nêu lên mối quan ngại về vấn đề này. Sự nhận định của tôi có thể sai nhưng tôi có linh cảm nó sẽ xảy ra như vậy. Tháng 9 năm 2007, tôi cũng viết một vài bài đăng trên diễn đàn VietNam Exodus dự đoán bọn việt gian cộng sản sẽ đổi tên đảng thành đảng "Cộng Hòa" vào năm 2008. Mới đây tờ báo New Strait Times tại Singapore có đề cập đến chuyện này. Chúng ta hãy chờ thử xem!

Nhận xét 2:

Cuộc cờ "Đấu tranh cho tự do dân chủ" đã đến hồi cờ tàn. Chúng ta không còn nhiều thời gian nữa. Phải chủ động tấn công và đánh thẳng vào yếu huyệt của bọn việt gian cộng sản để giành chiến thắng. Không thể "từ từ" 10 năm nữa để nâng cao dân trí như ông Hà Sĩ Phu đã nhận định. Không thể nằm chèm bẹp để chờ cuộc cách mạng nhung, chờ một ông Goóc Ba Chớp Ba Nháng nào đó của Việt Nam xuất hiện để cứu nguy cho đất nước, như bọn việt gian cộng sản đã phao tin để câu giờ. Cũng không thể chờ 20 năm nữa, chờ cho giới trẻ đi du học ở Mỹ về nắm quyền lãnh đạo đất nước, lúc ấy họ sẽ thực thi dân chủ, như ông đại sứ Mỹ đã nói! Diễu dở quá, ông đại sứ ơi! Trong nhiều thập niên qua, khối Hồi giáo và Trung Cộng đã gởi hàng triệu sinh viên sang Mỹ để du học. Kết quả là gì? Bọn chúng dĩ độc trị độc, dùng chính những khoa học kỹ thuật mà chúng học được tại Mỹ để đánh cho nước Mỹ nhiều cú trào máu họng! Đừng tưởng người nào đã biết uống Coca và ăn món ham-bơ-gơ đều sẽ thích nước Mỹ!

Năm năm nữa thôi là bọn chúng sẽ bán sạch sẽ đất nước! Và đến lúc đó thì: ".... còn gì nữa đâu mà khóc với sầu. Còn gì nữa đâu mà buồn với nhớ. Thôi hết rồi, thôi hết rồi...." (nhạc Lam Phương)


3. Thế võ dơi chuột:

Chúng ta thường nghe chuyện kể về sự láu cá của con dơi như thế này: Khi nó bị người dân săn bắt thì nó co rút đôi cánh lại, dấu biến đi và giả dạng là con chuột. Ai tỏ vẻ nghi ngờ thì nó la toáng lên:" Ê, tôi là con chuột à nghen. Đừng có bắt tôi, oan cho tôi lắm!" Thế là nó thoát nạn! Và khi bầy chuột phá hại mùa màng, người nông dân đi săn bắt chuột thì nó lại xoè đôi cánh ra, dõng dạc tuyên bố:" Tôi là dơi đây! Đừng có bắt tôi, oan cho tôi lắm!" Thế là nó lại thoát!

Đó chính là thế võ dơi chuột mà bọn việt gian cộng sản đã áp dụng suốt hơn nửa thế kỷ nay, hay nói cho đúng hơn, chúng học được thế võ này từ quan thầy của chúng là Liên Xô. Bọn chúng đã thay đổi tên đảng nhiều lần và sắp tới sẽ tiếp tục đổi tên đảng. Chúng nói như dzậy mà không phải như dzậy, những người ngây thơ còn sẽ chết dài dài vì chúng. Sau đây chúng ta thử nhìn kỹ một vài việc chúng thường làm:


* Mặt trận giả: Bỏ điều bốn hiến pháp là TUYÊN BỐ chúng ta tự sát.

Ngày 27 tháng 8 năm 2007, tên đại ca Nguyễn Minh Triết đã tuyên bố với bọn công an trong buổi họp với Tổng cục chính trị như sau:" .... dù ai có muốn bỏ điều 4 hiến pháp gì đó thì không có chuyện đó. Bỏ cái đó đồng nghĩa với chúng ta tuyên bố chúng ta tự sát"

Chúng ta hãy để ý cách chơi chữ lưu manh của tên Triết:

-.... TUYÊN BỐ chúng ta tự sát ( tuyên bố chớ không phải hành động tự sát) Nếu người dân có théc méc thì chúng sẽ giải thích như vậy!
Điều tuyên bố nói trên của tên Triết chỉ là mặt trận giả, nhằm dụ chúng ta đổ mọi công sức để đánh vào một .... đống rơm! Rất nhiều tổ chức đấu tranh đã bị việt cộng đánh lừa: suốt vài chục năm nay cứ chúi đầu vào việc đòi hủy bỏ điều 4 hiến pháp!!! Bọn việt gian cộng sản rất mừng khi thấy chúng ta đòi hủy bỏ điều 4 hiến pháp. Giả sử bản hiến pháp của bọn chúng có 100 điều thì chúng ta chỉ đòi hủy bỏ có MỘT điều 4 mà thôi. Như vậy có nghĩa là 99 điều còn lại là tốt, là có lợi cho dân cho nước?

Thực tế cái gọi là bản hiến pháp của việt cộng chỉ là một MẢNH GIẤY CHÙI ĐÍT không hơn không kém!!! Nó là mặt trận giả, nó là vô nghĩa mà chúng ta lại đổ rất nhiều công sức, tiền bạc vào để đánh vào mặt trận giả!!!

Thậm chí, giả sử chúng ta đấu tranh mạnh, việt cộng phải nhượng bộ, hủy bỏ điều 4 hiến pháp thì chuyện gì sẽ xảy ra? Có tự do đối lập, đa nguyên, đa đảng? Nhiều chính đảng đối lập sẽ xuất hiện, rồi sao? Làm được trò trống gì trong quốc hội? Làm được trò trống gì trong nước khi mà mọi phương tiện truyền thông đều do việt cộng nắm giữ? Không phổ biến được tiếng nói của mình đến toàn dân thì các tổ chức đối lập coi như vô dụng, tựa như có xe hơi mà không có xăng vậy! Và chúng ta cần nhớ, quốc hội của việt cộng cũng chỉ là MỘT THÙNG RÁC ĐỰNG GIẤY CHÙI ĐÍT!!! Hoàn toàn chỉ là đồ chơi để loè bịp thế giới, chớ không phải là quốc hội theo đúng nghĩa như tại các nước dân chủ trên thế giới!

Đến nước bí thế, bọn việt gian cộng sản sẽ chơi trò cù bựa: lấy lý do an ninh quốc gia bị đe dọa, tuyên bố giải tán quốc hội, giải tán luôn tòa án tối cao, áp dụng lệnh thiết quân luật trên toàn quốc, giao toàn quyền điều hành quốc gia cho công an và quân đội, ai lơ mơ là bắn bỏ tại chỗ, không cần xét xử!!!

Chúng ta ai cũng từng thấy những sòng cờ bạc lậu như xóc đĩa, tài xỉu, bài ba lá, tổ chức chơi ngoài vỉa hè hoặc trong các xóm nhà lá. Khi tên làm cái nhắm thấy tình hình không êm, có nghĩa là thua đậm quá, chung không nổi, thì hắn sẽ nháy mắt cho những tên cò mồi đứng ở phía ngoài. Một tên cò mồi sẽ làm bộ la lớn: "cảnh sát, cảnh sát" Các con bạc hốt hoảng bỏ chạy tán loạn, bỏ luôn cả số tiền đang đặt cược trên chiếu. Tên làm cái nhanh chóng quơ trọn số tiền rồi giông tuốt!!!

Bọn việt gian cộng sản sắp sửa diễn tấn tuồng này rồi!

Thực tế ngay trước mắt, ta đã thấy bọn quân phiệt tại hai nước Miến Điện và Đông Hồi đang chơi trò bạo lực này. Đông Hồi là một nước có nền dân chủ trên nửa thế kỷ nay mà còn như vậy. Thế giới và nước Mỹ cũng bó tay không làm gì được. Và tôi tin rằng khi cần dùng bạo lực, bọn việt gian cộng sản sẽ rất dã man, tàn bạo gấp trăm ngàn lần bọn quân phiệt Miến Điện và Đông Hồi. Nếu cần giết người hơn bọn Pôn Pốt, bọn chúng cũng sẵn sàng làm! Tất cả chỉ để bảo vệ cái đảng cướp của bọn chúng. Ba triệu tên đảng viên, ba triệu tên công an với ba triệu khẩu súng AK sẵn sàng khạc đạn vào người dân. Đó chính là "tuyên bố tự sát" mà tên Triết đã hàm ý!

Những gì mà bọn việt gian cộng sản tỏ ra "SỢ" và cố tình để lộ ra cho người dân trong và ngoài nước biết, đều là mặt trận giả. Bọn chúng làm bộ "SỢ" để thu hút những nổ lực đấu tranh vào các mục tiêu giả, làm tiêu hao lực lượng của chúng ta. Trong khi đó, những gì bọn chúng thực sự lo sợ, đều được phổ biến trong các cuộc họp tối mật trong nội bộ đảng, hoặc phổ biến xuống cấp dưới qua các công văn có đóng dấu "mật", chớ không thể được tuyên bố oang oang trong buổi họp với Tổng cục chính trị, tới mức mà các web-site ở hải ngoại còn thu băng được những lời tuyên bố của tên Triết rồi cho phổ biến rộng rãi ở hải ngoại!!!

Sau lời tuyên bố "tự sát" của tên Triết, nhiều tổ chức đấu tranh ở hải ngoại hồ hởi, phấn khởi quá, vội vàng thành lập ngay các ủy ban đấu tranh đòi hủy bỏ điều 4 hiến pháp! Thậm chí tới bây giờ, tháng 11 năm 2007, tôi còn thấy trên internet có những diễn đàn đang tiếp tục thảo luận về việc đòi hủy bỏ điều 4 hiến pháp!

*Mặt trận giả: Bí mật của tòa đại sứ việt cộng bị "tiết lộ"!

Khi vụ tai tiếng linh mục Nguyễn Văn Lý bị bịt miệng tại tòa án nổ lớn, bỗng nhiên có một cuộc điện đàm của tòa đại sứ việt cộng tại Hoa Thịnh Đốn bị tiết lộ, bị "lén thâu băng" (!) và phổ biến rộng rãi trên internet. Đại khái nội dung cuộc điện đàm là tên phó đại sứ việt cộng tại Hoa Thịnh Đốn gọi về Ủy ban nhân dân thành phố Huế, xì nẹc một tên cán bộ tép riu nào đó, như vầy: ".... tôi nà phó đại sứ tại Oa Sinh Tơn gọi về cho các đồng chí đây..... Các đồng chí đối xử với ninh mục Nguyễn Văn Ní như thế đấy hử? Các đồng chí nàm ăn như thế đấy hử? Ở hải ngoại này chúng nó đang nàm ầm cả nên!...."

Đoạn băng "bị thâu lén" này nhanh chóng được phổ biến rộng rãi trên internet. Một số web-site của các tổ chức đấu tranh tại hải ngoại rất hồ hởi, phấn khởi mở diễn đàn thảo luận loạn cào cào, cho rằng đây là một "thắng lợi" lớn, khiến tên phó đại sứ việt cộng tại Mỹ phải lo sợ, gọi điện thoại về xì nẹc mấy tên cán bộ cắc ké tại địa phương Huế!

Tuy nhiên, nếu chúng ta thận trọng tìm hiểu kỹ thì thấy có một số điểm đáng ngờ vực như sau:

- Đường giây điện thoại của tòa đại sứ thuộc loại đường giây ưu tiên và đặc biệt, chắc chắn không phải như đường giây điện thoại mà chúng ta đang sử dụng tại nhà. Do đó, không dễ gì nghe lén và thu băng rồi đem phổ biến trên internet như vậy! Nếu có ai đó nghe lén hoặc thu băng, lơ mơ sẽ bị FBI hỏi thăm sức khoẻ vì đó là tội hình sự! Điểm đáng lưu ý là sự tiết lộ tin tức này lại có lợi cho cộng sản! Tin tức (dỏm, dàn cảnh) bị "lén thu băng" cho thấy bọn việt gian cộng sản là những kẻ "tốt", có quan tâm, lo lắng cho các tù nhân chính trị, bằng cớ là "ngài" phó đại sứ đã gọi điện xì nẹc cấp dưới vì đã để công an bịt miệng "phạm nhân" trước tòa án!!! Ai có thể làm được chuyện "lén thu băng" và phổ biến cuộc điện đàm này trên internet nếu không phải là chính bọn việt gian cộng sản làm??? Sự kiện này có khác gì sự thủ dâm chính trị, xục c... của tên Hồ Chí Minh khi hắn khoác áo "nhà báo" Trần Dân Tiên, tự mình viết sách ca ngợi mình?

- Tòa đại sứ trực thuộc bộ ngoại giao. Nếu tên phó đại sứ có "bức xúc" thì hắn phải làm việc theo ngành dọc chớ không thể tự nhiên nhảy đâm ngang, gọi điện tới Ủy ban nhân dân thành phố Huế để khiển trách nhân viên không thuộc ngành của mình!

Như vậy là bọn việt gian cộng sản đã mượn tay chúng ta để đánh bóng cho chúng, và tự chúng ta đã đi tuyên truyền không công cho bọn chúng!!!

Nhận xét 3:

Nêu trên là hai ví dụ điển hình để chúng ta thấy việt cộng đã giăng ra vô số mặt trận giả để chúng ta đánh vào, nhằm tiêu hao lực lượng và đến một lúc nào đó chúng ta sẽ bị kiệt sức; hoặc nếu sức còn nhưng thế cờ đã tới hồi tàn cuộc, sân khấu đã về khuya, đã tới hồi phải hạ màn: bọn chúng đã bán mẹ nó hết đất nước Việt Nam rồi, còn gì nữa đâu mà tranh với đấu!!! Không khéo đến khi sân khấu đã hạ màn rồi mà các diễn đàn trên internet vẫn còn tranh luận chưa xong về đề tài: Phải đấu tranh đòi hủy bỏ điều 4 hiến pháp như thế nào!!!


Kết luận:

Nêu trên là ba thế võ căn bản mà bọn việt gian cộng sản thường dùng để tấn công chúng ta. Còn hai thế võ khác mà bọn chúng thường dùng để tiêu diệt tôn giáo và đem rao bán dân Việt ở trong cũng như ngoài nước. Những người Việt đã định cư tại hải ngoại lâu năm, mang các quốc tịch như Mỹ, Canada, Úc, Pháp ..v..v.. vẫn có thể bị bọn việt gian cộng sản lợi dụng, lường gạt và đem rao bán cho các thế lực tư bản trên khắp thế giới như thường! Tôi sẽ trình bày các vấn đề này trong bài viết tới.

Tôi có một giấc mơ về khoa học giả tưởng và mong sao giấc mơ này sẽ biến thành sự thật: một ngày nào đó, khoa học gia Dương Nguyệt Ánh chế tạo được một loại bom, mang tên là "Bom Diệt Việt Gian Cộng Sản" Phi công Lý Tống sẽ lái máy bay ném trái bom này xuống thủ đô Hà Nội. Đây là loại bom có chứa một loại vi trùng tinh khôn và những vi trùng này chỉ chuyên đi săn lùng và tiêu diệt những tên việt gian cộng sản gian ác, bán nước, bán dân, tham nhũng, ăn cắp, ăn cướp ...v..v.. Khi trái bom được ném xuống, trong vòng một ngày, toàn bộ những tên gian ác đều đền tội, lăn quay ra chết thẳng cẳng!!! Những người dân vô tội thì hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì. Môi trường sống cũng như toàn bộ vật chất đều hoàn toàn không bị ảnh hưởng!

Như thế chúng ta sẽ rút ngắn được thời gian tranh đấu và tiết kiệm được rất nhiều xương máu!!! Bằng không, chúng ta phải nổ lực nhiều hơn nữa vì đoạn đường trước mắt còn rất nhiều chông gai mà quỹ thời gian xem chừng còn lại rất ít!!!


Trần Thanh
November 24th 2007
===============================================


Bình luận ngắn gọn về biến cố vừa xảy ra tại San Jose ngày 20 tháng 11 năm 2007 :


1. Tôi hoàn toàn ủng hộ tên "Little SaiGon"

2. Xét về mặt văn phạm: trong tiếng Anh, chữ đứng sau là chữ chính. Chữ đứng trước giữ vai trò bổ nghĩa (modifier) cho chữ sau. Ví dụ:

- Little SaiGon Chữ "little" là tính từ bổ nghĩa cho danh từ riêng là "SaiGon"

- SaiGon-Business-District: Trong nhóm chữ này, chữ chính là " District". Hai chữ "SaiGon Business" là chữ phụ, giữ vai trò bổ nghĩa cho "District"

Như vậy ta thấy nếu dùng nhóm chữ do Madison Nguyễn đề nghị thì chữ "SaiGon" chỉ đóng vai trò phụ, rất mờ nhạt. "Khu phố thương mại" (Business District) mới là quan trọng!

Đối với chúng ta: Little SaiGon = Việt Nam Cộng Hòa. Đang từ phạm vi một quốc gia (Little SaiGon) bỗng nhiên bị biến thành một khu phố thương mại (Business District), hỏi sao người tỵ nạn cộng sản chúng ta không phẫn nộ?

3. Cái tên "Little SaiGon" vừa mang ý nghĩa văn hóa vừa mang ý nghĩa chính trị.

Về mặt văn hóa:

Người dân miền Nam, từ Cà Mau đến Quảng Trị, Đông Hà, ai ai cũng yêu mến Sài Gòn dù có người cả đời chưa bao giờ đặt chân đến Sài Gòn. Bởi vì hai chữ "Sài Gòn", trong ngôn ngữ Việt, nó đồng nghĩa với tinh thần hào phóng, chịu chơi và rộng lượng. Những người dân ở các tỉnh khác nghe nói đến "dân Sài Gòn" là ai cũng có cảm tình, cũng thích. "Sài Gòn" còn mang ý nghĩa: một cuộc sống tự do và hạnh phúc. Từ anh đạp xích lô cho đến chị bán hàng rong, ai cũng cảm thấy tự do và hạnh phúc, dù họ chỉ là thành phần lao động nghèo.

Về mặt chính trị:

"Little SaiGon" chính là nước Việt Nam Cộng Hòa thu nhỏ lại. Nó là hành trang tỵ nạn của chúng ta, đi theo chúng ta trên những con thuyền vượt biên đến mọi quốc gia trên thế giới và nó mãi mãi ngự trị trong trái tim của những người Việt tỵ nạn cộng sản đang sống tại hải ngoại! Đối với tôi, cái tên "Little SaiGon" là một nguồn an ủi về tinh thần rất lớn trong những năm tháng sống tha hương nơi xứ người lạnh lẽo. Mỗi lần nhắc đến nó, tôi cảm thấy rất ấm lòng như nhớ đến tên người tình cũ!!!

4. Trong vụ tranh chấp này, giữa Hội đồng thành phố và cộng đồng người Việt, chắc chắn là có bàn tay nhám nhúa, dơ bẩn, nhuốm đầy máu của đồng bào của bọn việt gian cộng sản thò vào!

5. Những kẻ phản bội, đi ngược lại nguyện vọng của cộng đồng, chắc chắn sau này họ sẽ phải trả một giá rất đắt cho việc làm lật lọng, phản bội và ngu xuẩn của họ.

6. Thua keo này ta bày keo khác, không sao hết. Chắc chắn chúng ta sẽ dạy cho những tên phản bội và bọn việt gian cộng sản một bài học. Tôi hoàn toàn tin tưởng cộng đồng tỵ nạn người Việt chúng ta sẽ lật ngược thế cờ! Recall Chuck Reed and Madison Nguyen!

7. Chúng ta phải quyết liệt phản công, tái chiếm "cổ thành Quảng Trị" Nếu chúng ta không tỏ thái độ, bọn chúng - những tên phản bội và việt gian cộng sản - sẽ lấn thêm một bước nữa: cho treo cờ máu và hình thằng chó Hồ tại khu SaiGon Business District, y như thằng Trần Trường đã làm cách đây 8 năm!!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét