Giới thiệu tóm tắt nhân vật:
- Ông Khải: Cựu đại tá việt cộng đã về hưu trên 20 năm, đảng viên cộng sản nhưng đã xin ra khỏi đảng từ khi về hưu. Ông đang là ủng hộ viên cho các phong trào đấu tranh dân chủ.
- Anh Tý cu li: Cháu đích tôn của ông Khải, công nhân hãng sản xuất xe gắn máy của Trung Quốc. Anh là thành viên của phong trào đấu tranh dân chủ tại Hà Nội.
===========================================
Sáng nay chủ nhật, ngày 21 tháng 9 năm 2008, lúc 9 giờ sáng, ông Khải nhờ anh Tý đèo (chở) ông đi xem tình hình đấu tranh của giáo dân giáo xứ Thái Hà và tòa Khâm Sứ đang bị bọn chó săn công an việt cộng bao vây và đập phá. Tất cả các ngã đường dẫn đến hai khu vực nói trên đều bị ngăn chận. Bọn chó săn hai chân lẫn bốn chân dày đặc. Dân chúng từ khắp mọi miền đất nước cũng đang đổ đến để ủng hộ cuộc đấu tranh tại giáo xứ Thái Hà. Số lượng người có thể lên đến hàng trăm ngàn. Hai ông cháu không thể nào đi xe vào khu vực cấm nên đành phải gởi xe từ xa và đi bộ len lỏi vào. Mặc dù trời mưa tầm tã nhưng các giáo dân vẫn đổ về tòa Khâm Sứ để đọc kinh mỗi lúc mỗi đông. Đến 12 giờ trưa thì số người đã lên đến khoảng 10 ngàn người!Sau khi bỏ ra chừng ba tiếng đồng hồ để tham quan và lén chụp một số hình ảnh, ông Khải cùng với đứa cháu ra về. Tuy đã tám mươi tuổi nhưng ông vẫn còn rất cứng cáp, khỏe mạnh, đi đứng nhanh nhẹn, không cần phải chống gậy. Trên đường lái xe về nhà, anh Tý không quên ghé vào tiệm bán bia, mua một két bia lon để đến chiều hai ông cháu lai rai nhậu, bàn chuyện quốc sự. Khi vừa về đến nhà, chuông điện thoại nhà reo liên tục. Ông Khải vừa trả lời điện thoại vừa xem và trả lời e-mail trên máy vi tính. Bạn bè từ khắp nơi trong cũng như ngoài nước tới tấp liên lạc với ông để trao đổi tình hình chính trị và vấn kế. Anh Tý cũng vội phóng xe đi đến các "cơ sở cách mạng" đang hoạt động bí mật để cùng với các bạn hữu tiếp tục công cuộc đấu tranh xóa bỏ bạo quyền cộng sản.
Đến chiều tối thì anh Tý lại trở về nhà ông nội. Hai ông cháu vừa lai rai nhậu bia với .... thịt chó vừa bàn chuyện quốc sự. Ông Khải chỉ vào dĩa thịt chó nướng:
- Đây là thịt con chó cái màu vàng. Nhất mực nhì vàng, tam khoang tứ đốm. Tiếng Ăng Lê người ta gọi là "gold dog", quý lắm. Có tay bộ đội phục viên, trước đây là đặc công ở cùng trung đoàn với ông, hắn quý ông lắm. Thường cứ đến cuối tuần là hắn thể nào cũng có một món nhậu gì đó biếu ông. Tuần này hắn biếu ông món chó nướng và tiết canh chó.
Anh Tý vui ra phết. Đến nhà ông nội chơi bao giờ anh cũng được ăn những món ăn ngon và được ông truyền thụ lại cho những kiến thức và kinh nghiệm quý báu trong lãnh vực hoạt động cách mạng. Anh sốt sắng:
- Vâng, xin cảm ơn ông. Để cháu rắc thêm một ít lạc rang (đậu phộng) cho nó bùi. Kỳ này cháu mua loại bia lon của Hàn quốc (Nam Hàn), tuy hơi đắt nhưng uống nó bốc mà không sợ bị tiêu chảy như uống bia do việt gian cộng sản chế tạo!
Thế là hai ông cháu vui vẻ nhậu với nhau. Hạnh phúc thật là đơn sơ, thắm tình ông cháu và tình .... đồng chí! Ông Khải làm một ngụm bia rồi hỏi:
- Cháu có thắc mắc gì không?
Anh Tý:
- Cháu thấy tình hình có vẻ căng thẳng. Như vậy là bọn chúng nhất quyết biến khu đất tòa Khâm Sứ để làm công viên? Bọn công an đông quá, cháu ước tính khoảng hai ngàn thằng, đó là chưa kể những thằng công an chìm. Không biết liệu rồi "phe mình" có chịu nổi không? Ý kiến ông ra sao?
Ông Khải khề khà một cách thoải mái:
- Bọn chúng nó sắp chết đến nơi rồi. Chúng nó đập bỏ cái tòa Khâm Sứ thì cũng không khác gì bọn chúng đập bỏ cái lăng của thằng Hồ! Mả tổ của bọn chúng mà bị đập thì làm sao cái chế độ của bọn chúng có thể còn tồn tại? Đó chính là cái điềm gở mà những thằng chó trong bộ chính trị lúc bị lâm vào thế trận triệt buộc, đầu óc u tối, đã tự lấy dao cắt cổ mình! Đụng đến tôn giáo là đụng đến toàn dân. Người dân sẽ không để cho bọn chúng yên đâu! Con giun bị xéo lắm cũng phải quằn. Người dân đã nhẫn nhục chịu đựng hơn 60 năm nay rồi. Hơn 60 năm chịu khổ nhục như Chúa bị thọ nạn mới có một Thái Hà như ngày hôm nay. Thời đại ngày hôm nay đã khác xa rất nhiều so với thời của tên bạo chúa Lê Duẩn, không phải bọn chúng muốn làm gì thì làm!
Anh Tý vẫn còn nghi ngại:
- Nhưng liệu rồi vụ đấu tranh Thái Hà có bị chìm xuồng như vụ tòa Khâm Sứ hồi tháng mười hai năm ngoái hay không? Hồi năm ngoái chính bản thân cháu cũng tham gia những buổi cầu nguyện rất nhiều lần, mặc dù cháu là người ngoại đạo! Lúc ấy cháu tràn trề hy vọng, tham gia cầu nguyện đến bị cảm lạnh mấy lần. Thật là đáng tiếc, khí thế đang lên rất cao rồi bị bỏ dở nửa chừng!
Ông Khải:
- Giả sử như vụ Thái Hà có bị "thua" đi chăng nữa nhưng đó chẳng qua chỉ là lớp sóng đi trước tạm lắng để chuẩn bị cho lớp sóng kế tiếp tràn lên mạnh mẽ hơn. Khi giặc Pháp vào xâm chiếm đất nước ta rồi đô hộ trong suốt 100 năm thì trên toàn quốc đã nổ ra hàng trăm cuộc kháng chiến chống Pháp. Thất bại là mẹ của thành công. Qua nhiều lần rút kinh nghiệm đấu tranh, toàn dân ta cuối cùng đã đánh đuổi được giặc Pháp. Ông hoàn toàn tin tưởng những giáo dân tranh đấu sẽ có đủ sáng suốt và sự can đảm để chiến thắng. Những kẻ ác nhất định sẽ bị trừng phạt!
Anh Tý gắp một miếng dồi chó nướng chấm vào bát nước mắm. Men bia như chất xúc tác làm cho những thắc mắc về chính trị tiếp tục tuôn ra:
- Thưa ông, cháu thấy có một điều lạ như thế này: ở hải ngoại, hầu như các tổ chức đấu tranh đều kiêng kỵ mấy chữ "lật đổ chính quyền". Họ chỉ dám nói là "thay đổi chính quyền" hoặc "canh tân chính quyền" mà thôi. Một số người còn giải thích rằng "lật đổ chính quyền" là tội hình sự, sẽ bị cảnh sát Mỹ FBI bắt nhốt. Có người còn nói rằng "lật đổ chính quyền" tức là "khủng bố", cũng sẽ bị cảnh sát FBI bắt nhốt! Vậy theo ý ông quan niệm như vậy có đúng hay không?
Ông Khải:
- Trước hết ta phải xác minh một điều là "lật đổ chính quyền" nào mới được chứ? Ví dụ một nước bên Phi Châu có một chính quyền rất tồi tệ, rồi người dân nổi dậy lật đổ chính quyền đó thì mắc mớ gì đến chính quyền Mỹ mà đi bắt nhốt những người dân của nước đó? Cảnh sát liên bang FBI chỉ hoạt động trong phạm vi nước Mỹ. Họ không có quyền gì thò bàn tay ra nước ngoài để bắt nhốt những kiều dân của các nước khác.
Người dân Mỹ có quyền lật đổ chính quyền bằng lá phiếu. Họ không cần dùng bạo lực vì luật pháp đã cho họ một khí giới rất hữu hiệu, đó là lá phiếu, dùng để trừng phạt những vị dân cử hoặc chính quyền vô trách nhiệm. Đó là sân chơi có luật chơi phân minh, rõ ràng. Còn như ở Việt Nam hiện nay thì chỉ có luật rừng của kẻ cướp. Như vậy thì người dân phải dùng đến các biện pháp khác để tống cổ bọn cướp ra khỏi hệ thống quyền lực. Không thể đem trường hợp của nước Mỹ (lá phiếu) để áp dụng cho Việt Nam.
Một trường hợp khá cụ thể, ông có thể nêu cho cháu thấy rõ: - trường hợp bà nghị viên Madison Nguyễn ở San Jose nước Mỹ. Hiện nay các cử tri người Việt đang làm thủ tục để truất phế bà Madison vì bà này là người không xứng đáng, lừa dối và phản bội cử tri, đi ngược lại nguyện vọng của người dân. Đây cũng là một hình thức "lật đổ". Như vậy thì "lật đổ chính quyền" có gì là xấu? Nó là khủng bố ở chỗ nào? Nếu một chính quyền thực sự là tốt, do dân và vì dân, người dân hài lòng thì mắc mớ gì họ phải nhọc công để lật đổ cái chính quyền đó? Ai rỗi hơi đâu để đi làm những chuyện rất phức tạp và mất thì giờ như vậy?
Còn nếu có một chính quyền nào mà bị người dân than phiền quá nhiều và họ đòi lật đổ chính quyền đó thì chắc chắn là cái chính quyền đó phải là chính quyền ăn cướp, thổ phỉ! Nói trắng ra là cái chính quyền của bọn việt gian cộng sản hiện nay.
Hoặc như cái chính quyền của thằng Sadam Hussein của nước Iraq. Người Mỹ đã đem quân vào để lật đổ cái chính quyền đó. Như vậy việc làm này của người Mỹ cũng là "khủng bố" và là "tội hình sự" hay sao? Tại sao cảnh sát FBI không tới bắt ông tổng thống Mỹ vì "tội" lật đổ chính quyền nước Iraq?
Nói tóm lại, những lập luận mà cháu nghe nêu trên chỉ là những liều thuốc độc do bọn việt gian cộng sản chế tạo ra, rồi nhờ bọn tay sai Việt Tân đem tiêm vào đầu óc của những người quốc gia chống cộng tại hải ngoại. Nhiều người đã bị nhiễm độc nặng, đầu óc lú lẫn, trở nên hèn nhát và ngu xuẩn, chống cộng mà không dám chủ trương tiêu diệt bọn chúng, lại bưng bọn chúng để lên bàn thờ để thờ!
Một số những tên chó săn tại hải ngoại do lười biếng và dốt nát, không dám đi làm nghề rửa chén trong tiệm phở hoặc đi chùi cầu tiêu trong các khách sạn vì đã quen thói ăn bám nên đành phải chọn "nghề" làm việc từ thiện, đi quyên tiền đem về Việt Nam để nuôi .... việt cộng! Một số tên khác thì chọn cho mình làm "nghề" .... việt gian, đi bưng bô cho việt cộng sống qua ngày! Những thành phần này không bao giờ muốn cho chế độ cộng sản bị sụp đổ, cho nên bọn chúng luôn luôn đem "luật pháp" của nước Mỹ ra để hù dọa những người chống cộng! Chẳng hạn như bọn chúng thường rêu rao: - đấy, coi gương ông tướng Vàng Pao của Lào, muốn lật đổ chính quyền cộng sản Lào bằng bạo lực, đã bị cảnh sát FBI bắt nhốt và đưa ra tòa!
Anh Tý gật đầu tỏ vẻ tâm đắc với sự giải thích của ông nội. Anh đưa ra câu hỏi tiếp theo:
- Cháu thấy một số người khác chủ trương rằng: - không nên lật đổ chế độ cộng sản mà chỉ nên đòi họ cải tổ và canh tân chế độ dần dần từng bước. Nếu mình đòi "lật đổ" thì sẽ làm cho chính quyền Mỹ ghét mình, COI MÌNH NHƯ KHỦNG BỐ, cũng như làm cho thế giới họ ghét mình! Ông nghĩ sao?
Ông Khải:
- Đây là một liều thuốc độc của bọn việt gian cộng sản, thông qua băng đảng Việt Tân, tiêm vào đầu những người đấu tranh chống cộng tại hải ngoại. Chúng ta đã bị việt cộng cướp mất đất nước đã hơn 60 năm rồi, chớ không phải là chuyện mới xảy ra vài ba năm nay. Cả thế giới họ thừa biết. Cháu thấy các tổ chức tranh đấu của người Palestine họ công khai nói thẳng ra là họ phải đòi lại cả vùng đất mà người Do Thái đang chiếm đóng, chớ họ không có XIN-CHO hay đòi chổi cùn và rế rách! Còn nếu như chuyện "lật đổ" là "khủng bố" thì chính ông tổng thống Bush là "khủng bố" vì ông ta đã lật đổ tên độc tài Sadam Hussein!
Đấu tranh chính trị là phải tách bạch, rõ ràng. Mục tiêu đấu tranh của mình là đòi lại toàn thể căn nhà thì mình phải nói rõ cho cả thế giới biết chớ tại sao lại chỉ hạn chế trong việc đấu tranh để đòi chổi cùn, rế rách, cối đá, nồi niêu, xoong chảo? Con có khóc thì mẹ mới cho bú. Phải có can đảm để nói lên rằng toàn thể người dân Việt trong cũng như ngoài nước không chấp nhận cái chế độ cộng sản và họ muốn xóa bỏ để làm lại từ đầu. Nước nào trên thế giới đồng ý ủng hộ thì chúng ta cám ơn, còn không ủng hộ thì cũng được, không sao hết! Chính quyền Mỹ nếu không ủng hộ thì chúng ta kiên nhẫn tiếp tục vận động hoặc chờ đến nhiệm kỳ của vị tổng thống kế tiếp. Hơn nữa, chính sách của họ có tính cách linh hoạt. Có thể năm nay họ không ủng hộ nhưng nhờ tích cực vận động, sang năm họ lại thay đổi lập trường!
Rất nhiều người do bị việt gian cộng sản đầu độc cho nên họ đã biến thành những con thú hết sức ngu xuẩn và hèn nhát, cứ thấy bóng việt cộng là sợ co rúm người lại, trốn sâu trong hang Bắc Pó, không dám thò mặt ra ngoài để được thấy ánh sáng mặt trời. Đấu tranh mà XIN-CHO thì đấu tranh để làm gì? Cái trò hề Tiểu Diên Hồng là một sự nhạo báng của bọn việt gian cộng sản đối với cộng đồng người Việt tại hải ngoại. Bọn chúng bày ra cái trò đó là để diễu cợt chúng ta mà nhiều kẻ ngu đần ở hải ngoại không hiểu, cứ tưởng bở, lao đầu vào để làm trò cười cho bọn chúng!
Anh Tý:
- Thưa ông, có người cho rằng nếu chúng ta muốn lật đổ bọn cộng sản thì phải giữ bí mật, không lộ âm mưu của mình ra ngoài. Bề ngoài thì mình giả vờ XIN-CHO nhưng thật sự là mình đang tìm cách lật đổ bọn chúng! Đó mới là đấu tranh khôn ngoan! Còn nếu như nói thẳng ý định "lật đổ" cho việt cộng biết thì chúng nó sẽ đề phòng, mình sẽ bị thất bại! Xin ông cho biết ý kiến?
Ông Khải:
- Cái kiểu lập luận .... ngu và lưu manh điếm đàng này xuất phát từ đám tay sai của thằng việt gian Phạm Minh Mẫn, "hồng y" của cái tổ chức tôn giáo quốc doanh của việt cộng! Thằng Mẫn đã phỉ báng cờ vàng, kêu gọi giáo dân hải ngoại loại bỏ cờ vàng. Nếu người ta nghe theo lời nó thì sau đó nó sẽ kể công với bộ chính trị của việt cộng. Còn nếu không có ai nghe theo thì nó cho cái đám tay sai của nó "chữa cháy" bằng cách giải thích: đó là "khổ nhục kế" của "đức" hồng y! Việc này làm cho chúng ta nhớ đến truyện Tam Quốc Chí: - khi Tào Tháo đến bên giường của Đổng Trác định giết Đổng Trác nhưng chẳng may lúc đó Đổng Trác chưa ngủ. Hắn nhìn vào tấm "gương" bằng đồng treo trên tường, thấy Tào Tháo đang cầm cây đao tuốt trần. Đổng Trác vội quay lại hỏi:
- Nhà ngươi làm gì đó?
Tào Tháo lanh trí, vội tâu:
- Bẩm tướng quân, Tháo có thanh đao rất quý xin dâng biếu tướng quân!
Sau đó, Tào Tháo vội lui ra và nhảy phóc lên ngựa, bỏ chạy trối chết! Mãi một hồi sau, Đổng Trác mới nghĩ ra vấn đề: Tào Tháo dâng đao mà đó lại là thanh đao .... tuốt trần, không bỏ trong vỏ, nghĩa là nó muốn giết mình! Lập tức, Đổng Trác cho người truy nã Tào Tháo nhưng lúc ấy Tháo đã cao bay xa chạy rồi!
Đám tay sai của tên Mẫn đã giải thích rằng sở dĩ "hồng y" Mẫn cố ý phỉ báng cờ vàng là để thực hiện "khổ nhục kế". Đó là cái kế sách kích thích tinh thần yêu nước và lòng tự ái của cộng đồng người Việt tại hải ngoại, làm cho người ta phản ứng, đem theo một rừng cờ vàng chào đón Đức Giáo Hoàng! Vì vậy cho nên cộng đồng người Việt phải biết ơn "hồng y" Mẫn, cũng giống như lập luận của một số tên bưng bô cho việt cộng nói rằng những người được đi định cư tại Mỹ theo diện H.O phải biết ơn việt cộng: - nhờ bị việt cộng giam trong các trại cải tạo trên ba năm nên những người này mới được đi định cư tại Mỹ!!!
Bây giờ ông trở lại vấn đề "giữ bí mật". Việt cộng đã cai trị chúng ta trên 60 năm. Trong suốt quá trình 60 năm đó, nhiều cuộc nổi dậy của các tổ chức để lật đổ bọn chúng đã bị thất bại. Bây giờ có thể nói hai bên đang chơi bài lật ngửa. Việt cộng nó chỉ cần nhìn vào những cái bản mặt của những thằng "chính trị gia" là nó biết những thằng đó thuộc hạng người nào và đang muốn mưu cầu cái gì. Thằng nào đang xin được bưng bô, được liếm đít, liếm gót giày, bọn việt gian cộng sản nó biết rất rõ. Những thằng nào thuộc thành phần việt kiều lưu manh, sống bằng "nghề" đấu tranh chống cộng dởm, bọn chúng cũng biết. Và những người nào đang quyết liệt đấu tranh chống cộng, quyết tâm một mất một còn với cộng sản, bọn chúng cũng biết rất rõ.
Đồng thời về phía chúng ta, cộng sản nói gì và âm mưu gì, chúng ta cũng biết rất rõ. Chúng ta biết rất rõ những lời nói ngon ngọt như chùm khế của bọn chúng chỉ là những cạm bẫy, nói như vậy mà không phải như vậy. Đó là lý do vì sao hơn 20 năm nay, bọn chúng đã kêu gọi việt kiều đem tiền về đầu tư mà chỉ đạt được kết quả rất ít.
Hai bên đều rành biết tẩy của nhau quá rồi. Hơn 60 năm rồi chớ đâu phải là một chuyện gì mới mẻ, mới xảy ra cách đây một vài năm? Tình hình chính trị thay đổi theo từng giai đoạn. Thời điểm bây giờ là thời điểm hai bên đánh bài lật ngửa, không cần phải che dấu "âm mưu" gì nữa. Mình không cần nói ra tụi nó cũng biết rất rõ những "âm mưu" của mình và ngược lại, những kiểu nói dương đông kích tây, nói như dzậy mà hổng phải như dzậy của cộng sản thì chúng ta cũng đã rành sáu câu quá rồi. Nếu chúng ta không sáng suốt tỉnh táo thì bọn chúng đã treo cờ máu và hình của thằng chó Hồ tràn ngập ở hải ngoại rồi. Cháu để ý thấy, ở hải ngoại hễ ở chỗ nào có treo cờ máu thì sớm muộn gì lá cờ đó cũng bị người dân đấu tranh dẹp bỏ, phải quăng vào thùng rác!
Nói tóm lại cái lập luận "giả vờ" XIN-CHO để âm thầm hoạt động lật đổ cộng sản là một sự lừa bịp người Việt trong và ngoài nước, do bọn việt gian cộng sản chủ xướng và bọn tay sai chó săn tích cực ủng hộ.
Anh Tý:
- Thưa ông, có người cho rằng đấu tranh ở trong nước chỉ nên dừng lại ở mức độ đòi đa nguyên đa đảng, đòi nhân quyền, dân quyền hoặc đòi công lý. Không nên đòi xóa bỏ cái chế độ cộng sản vì nếu đòi như vậy thì bọn việt cộng sẽ thẳng tay đàn áp giống như vụ Thiên An Môn, vài ngàn người sẽ bị chết! Ông nghĩ thế nào?
Ông Khải:
- Vấn đề đấu tranh của giáo dân ở giáo xứ Thái Hà là một bản anh hùng ca, kết hợp giữa trí tuệ, lòng can đảm và đức tin tôn giáo. Một khi họ đã quyết định ra quân tức là họ đã có những sự tính toán rất kỹ càng rồi. Mỗi một giáo dân là một chiến sĩ, chiến đấu anh dũng trong vòng kỷ cương trật tự, được sự đồng tình ủng hộ của toàn dân. Họ có những chiến lược và chiến thuật đấu tranh riêng của họ. Chúng ta không cần phải "dạy khôn" họ và đừng có đem cái trò hề Thiên An Môn ra để hăm dọa họ!
Các tổ chức chính trị và các phong trào đấu tranh ở trong nước cũng có những phương thức và kế sách đấu tranh riêng của họ. Chúng ta có thể đóng góp ý kiến nhưng nếu cứ đem cái Thiên An Môn ra để làm ông kẹ hù hè những người đấu tranh thì coi thường họ quá! Đấu tranh mà sợ chết thì đấu tranh để làm gì? Trong vụ đấu tranh Thiên An Môn, bạo quyền Trung Cộng đã giết chết khoảng năm ngàn sinh viên và thường dân nhưng không phải vì thế mà chúng ta sợ, phải chùn bước. Ví dụ như vụ dân oan đấu tranh, việt cộng đã thuê bọn giết mướn đâm chết hai người dân oan ở tỉnh Đồng Nai, máu me tùm lum rồi đưa lên trên internet để hù dọa những người đấu tranh. Không phải vì thấy có hai người bị giết mà những người dân oan chùn bước, ngược lại họ vẫn tiếp tục đấu tranh ngày càng mạnh mẽ hơn và số người tham gia ngày càng đông đảo hơn. Cái trò "sát kê hách hầu" (giết con gà để dọa con khỉ) này xưa lắm rồi! Khi vụ giết người này xảy ra, ông đã nhận định: - bọn chúng mới giết có hai người để dằn mặt chớ nếu bọn chúng có giết hai triệu người hoặc giết hết cả tám mươi triệu người, chúng ta cũng nhất quyết không sợ! Vấn đề là bọn chúng có dám làm hay không và có đủ sức để làm hay không? Cứ làm thử coi rồi sẽ biết! Súng đạn AK, chó săn hai chân, chó nghiệp vụ bốn chân không là cái thá gì hết!
Nếu việt cộng dám biến vụ Thái Hà thành ra Thiên An Môn thì ngày tàn của bọn chúng đã tới rồi đó! Chúng nó cứ làm đi rồi sẽ biết!
Trong vụ đấu tranh này, kẻ đang run sợ chính là bọn việt gian cộng sản chớ không phải là người dân. Sự phô trương bạo lực chính là biểu hiện một sự run sợ của kẻ ác không có chính nghĩa!
Hiện nay người dân trong nước không còn sợ việt cộng như hồi thời của những tên bạo chúa như Hồ tặc và Lê Duẩn nữa. Tình hình thế giới đang thuận lợi cho những cuộc đấu tranh nhờ phương tiện truyền thông internet, e-mai và các tờ báo điện tử. Cháu cứ nhìn xem:
Ngay tại thủ đô Hà Nội, những người dân oan đã dám chửi thẳng vào mặt bọn công an như vầy:
- Tụi bay là đồ ăn cướp. Tụi mày bắn tụi tao đi! Đù má tụi bay!
- Có phải thằng Lê Hồng Anh sai tụi bay tới đây không? (Lê Hồng Anh là bộ trưởng công an. Họ gọi tên này là "thằng")
Sự việc này đã được quay video và đưa lên trên internet, ai muốn nhìn tận mắt và nghe tận tai thì cứ tìm mà xem. Đó là những bằng chứng cụ thể bằng hình ảnh và âm thanh chớ không phải là những lời đồn.
Một biến cố khác là việc một người đàn bà dân oan đã tụt quần cởi truồng ngay trước văn phòng thanh tra trung ương của việt cộng tại Hà Nội. Chuyện này cũng đã được quay video và đưa lên internet.
Như vậy thì ngay tại thủ đô Hà Nội người dân có quá khiếp nhược trước bạo quyền không? Họ có sợ Thiên An Môn Hà Nội hay không? Họ dám thách bọn công an bắn họ, bọn công an có dám bắn hay không? Họ đã chửi thẳng "đù má" bọn công an và đứng ngay trước mặt những thằng công an mà chửi chớ không phải chửi lén lút. Riêng người đàn bà dân oan thì tụt quần, cởi truồng 100% và kêu tên những thằng Triết, thằng Dũng ra MÀ ĂN ....lồn! Bà ta xưng "tao" với bọn giặc và gọi bọn chúng là "tụi bay"!
Những người dân đen trong nước mà dám dũng cảm đấu tranh như vậy và đấu tranh ngay trước họng súng của kẻ thù, trong khi đó một số những kẻ "đấu tranh" ở hải ngoại thì rất hèn, lúc nào cũng nghĩ đến Thiên An Môn, sợ chết, nội thấy chó bẹc giê "nghiệp vụ" của công an là đã sợ muốn vãi đái ra quần; đấu tranh thì chỉ mong đòi lại được chổi cùn và rế rách chớ không bao giờ dám nghĩ tới việc phải đòi lại nguyên căn nhà đã bị cướp cách đây hơn 60 năm!!! Thật là nghịch lý khi những người trong nước đang đứng trước họng súng của kẻ thù thì không sợ chết, trong khi đó những kẻ đang sống bên Mỹ, được luật pháp bảo vệ rất kỹ về quyền tự do ngôn luận và được bảo vệ nhân quyền thì hèn nhát, sợ chết hơn cả những người trong nước!
Chính những thằng hèn ở hải ngoại đã làm cho những cuộc đấu tranh của chúng ta thêm khó khăn!
Anh Tý:
- Thưa ông, có người cho rằng Thiên An Môn chính là một tấm gương để cho chúng ta soi chung. Ông nghĩ như thế nào về quan niệm này?
Ông Khải:
Vấn đề này có hai khía cạnh. Đối với chúng ta, đó là tấm gương tốt để cho mọi người noi theo, nghĩa là năm ngàn sinh viên Trung Quốc đã dám hy sinh tánh mạng để đấu tranh cho tự do dân chủ, và đó là điều đáng để cho hậu thế ngưỡng mộ, noi theo tấm gương dũng cảm của họ. Cũng ví như mười ba vị anh hùng của Việt Nam Quốc Dân Đảng, trong đó có đảng trưởng Nguyễn Thái Học đã bị giặc Pháp xử chém năm 1930. Dù cuộc khởi nghĩa Yên Bái bị thất bại nhưng tên tuổi của những vị anh hùng vẫn mãi mãi được lưu danh hậu thế, với câu nói nổi tiếng của Nguyễn Thái Học "Không thành công cũng thành nhân". Chính nhờ có nhiều vụ Yên Bái như vậy, mới có cuộc cách mạng tháng Tám năm 1945, đánh đuổi được hoàn toàn giặc Pháp ra khỏi đất nước.
Tuy nhiên, đối với bọn việt gian cộng sản và bọn chó săn thì khi chúng nêu ra vụ Thiên An Môn là nhằm vào ý nghĩa khác. Ý bọn chúng muốn hăm dọa những người dân đang đấu tranh, biểu tình rằng: - chúng bay liệu hồn, nếu chúng bay đòi lật đổ chính quyền chuyên chính vô sản thì lũ chúng bay sẽ bị chết thê thảm như năm ngàn thằng sinh viên Trung Quốc trong vụ Thiên An Môn! Đây là tấm gương để lũ chúng bay soi chung!
Tóm lại, đây là ý kiến của những thằng CHÓ ĐẺ đi làm tay sai cho việt gian cộng sản, muốn đem vụ Thiên An Môn ra để hù dọa đồng bào. Cái trò hăm dọa trẻ con này xưa lắm rồi, hỡi các con chuột cống đang lẩn trốn trong hang Bắc Pó! Bọn chúng bay sẽ bị đền tội trong năm 2009!!!
Anh Tý:
- Thưa ông, có người cho rằng chúng ta phải bắt chước sự đấu tranh của các giáo dân Ba Lan năm 1989. Họ đã kiên nhẫn đấu tranh liên tiếp chín năm và đấu tranh bất bạo động nên cuối cùng đã chiến thắng cộng sản. Chúng ta cứ làm như vậy thì chắc chắn sẽ thành công, có phải như vậy không?
Ông Khải:
- Chúng ta có thể dùng trường hợp Ba Lan để tham khảo chớ không thể bắt chước giống y hệt. Chính trị vốn dĩ rất phức tạp. Khi chúng ta giải một bài toán đại số, chỉ với hai ẩn số là 'x' và 'y' thôi, chúng ta đã thấy nhức đầu rồi, huống chi, các vấn đề chính trị có cả hàng trăm ẩn số và biến số. Trường hợp Ba Lan có một số điểm giống ta nhưng cũng có rất nhiều điểm khác biệt, quan trọng nhất là tình hình thế giới đã đổi khác nhiều và sự ra đời và phổ biến của internet.
Đừng có bao giờ ghim trong đầu mấy chữ đấu tranh "ôn hòa, bất bạo động". Đấu tranh như vậy là đấu tranh ngu! Người đấu tranh phải biết áp dụng linh hoạt tất cả mọi hình thức để giành thắng lợi. Ví dụ như không có xe đạp thì chúng ta phải đi bộ, nhưng nếu có xe đạp thì chúng ta phải tận dụng nó, và nếu có thêm xe gắn máy hoặc xe hơi thì chúng ta phải tận dụng phương tiện tối ưu nhất khi tình hình cho phép. Đánh địch, chúng ta phải biết dùng nhiều thế võ khác nhau hoặc kết hợp chớ không thể lúc nào cũng chỉ áp dụng có một miếng võ "ngồi tọa thiền"!
Sẵn đây, ông khuyên cháu một điều này: - ĐỪNG CÓ BẮT MÌNH PHẢI GIỐNG NHỮNG NGƯỜI KHÁC!
Mấy thằng thầy đời thường hay nói "đừng có bắt người khác phải giống mình" nhưng ông thì nói ngược lại. Đừng có "người ta sao mình vậy, người ta làm bậy mình làm theo" Nói cho rõ hơn, đừng có chạy theo số đông. Đừng có thấy số đông, ai cũng làm như vậy hoặc nghĩ như vậy mà nếu mình làm khác, nghĩ khác, thì mình là SAI LẦM! Chưa chắc như vậy. Mình phải có sự suy nghĩ độc lập và niềm tự tin của chính mình. Bọn việt gian cộng sản, với bạc tỷ đô la, bọn chúng đã mua chuộc được khoảng 90% phần trăm giới truyền thông ở hải ngoại. Chúng đã thuê mướn những thằng to mồm, thuộc những truyền thông lớn, tổ chức lớn, la lối ồn ào lên mấy điều như thế này:
- Người khôn ngoan là người đấu tranh bất bạo động
- Người văn minh là người đấu tranh bất bạo động
- Phương pháp đấu tranh DUY NHẤT và HAY NHẤT là đấu tranh bất bạo động, bằng cách đối thoại và làm thỉnh nguyện thư gởi lên cho chính quyền (việt cộng) cứu xét!!!
Giả sử như nhiều người và tổ chức trong cộng đồng ca ngợi ông Nguyễn Chí Thiện là thi sĩ thiên tài, tác giả của tập thơ Hoa Địa Ngục nhưng nếu cháu thấy có một số điểm gì đó có vẻ mờ ám, đáng nghi ngờ thì cháu cứ mạnh dạn lên tiếng. ĐỪNG BẮT MÌNH PHẢI GIỐNG NHỮNG NGƯỜI KHÁC. Đừng sợ vì ai cũng nói như dzậy mà mình nói khác, không giống ai, tức là mình "đánh phá cộng đồng"! Đừng sợ ý kiến của mình lẻ loi tức là mình SAI LẦM!
Chính vì cái mặc cảm bắt mình phải giống những người khác cho nên khi ông Thiện "sáng tác" ra tập Hạt Máu Thơ 2 thì một số kẻ xu thời đã vội vàng dịch ra nhiều thứ tiếng, tổ chức nhiều buổi ra mắt sách và giới thiệu nó đến thi đàn thế giới! Nhiều kẻ ngu ngốc đã mua cái đống cứt chó đó đem về nhà và để lên bàn thờ để thờ! Vì sao ông gọi nó là "đống cứt chó"? Bởi vì nó dở một cách tàn nhẫn vô nhân đạo*, so với tập thơ Vô Đề của tác giả vô danh, đã bị việt cộng giết chết. Nó còn tệ hơn là vè nữa. Nó chỉ là một mớ từ ngữ hổ lốn trộn chung vào với nhau, vô nghĩa, vô duyên trơ trẽn như Thị Nở, đọc lên thấy muốn phát ói! Thế cho nên, theo ông nghĩ, nếu có ai gọi ông Thiện là vè sĩ tức là vẫn còn tử tế với ông ta lắm đấy!
Những thằng lưu manh chính trị đã quá coi thường cộng đồng người Việt tại hải ngoại cho nên bọn chúng đã cho xuất bản cái đống cứt chó (Hạt Máu Thơ 2), ghi tên "thi sĩ" tài ba là Nguyễn Chí Thiện! Rồi đây những tên lưu manh đó sẽ phải trả lời trước công luận và luật pháp về những trò láo bịp, lưu manh của mình! Hiện nay, đang có nghi vấn ông Thiện không phải là nhà thơ và cũng chẳng phải là nhà văn. Ông ta là nhà .... xạo ke! Quyển tiểu thuyết "Hỏa Lò" của ông có lẽ là do Bùi Tín và Vũ Thư Hiên viết giùm!!! Từ từ, theo thời gian rồi tất cả sự thật sẽ được phơi bày, không có gì có thể che dấu mãi được. Dĩ dzãng dễ dầu gì dấu diếm!
Anh Tý:
- Thưa ông, có người cho rằng cách mạng có nghĩa là đổ máu và giết chóc, vì vậy cho nên chỉ có những người cộng sản mới chủ trương làm cách mạng, còn những người quốc gia thuộc thế giới tư bản văn minh, dân chủ thì không bao giờ làm cách mạng để lật đổ chế độ. Họ chỉ "canh tân" hoặc "sửa chữa" chế độ mà thôi. Có đúng như vậy không?
Ông Khải:
- Thằng nào lý luận như vầy là ngu như con bò. Nếu không phải là con bò tót thì những tên này phải là cán bộ của cộng sản hoặc Việt Tân đang cố gắng tiêm nọc độc của rắn hổ mang vào đầu những người quốc gia ngây thơ khờ khạo. Cách mạng đã xảy ra ở khắp mọi nơi trên thế giới và thuộc nhiều thời đại, kể cả từ triều đại phong kiến cho đến bây giờ. Cháu có thể tìm ra nhiều trường hợp cách mạng trong lịch sử nước Tàu cũng như lịch sử của nước ta.
Anh Tý:
- Thưa ông, vì lý luận như vậy cho nên HỌ đã nói rằng ai mà chủ trương làm cách mạng để lật đổ chế độ bác Hồ thì người đó chính là .... cộng sản!!!
Ông Khải:
- Đây là đòn chụp nón cối của việt cộng và Việt Tân. Theo ý bọn chúng, cứ ngoan ngoãn quỳ lạy, XIN-CHO thì đó mới là người quốc gia đấu tranh khôn ngoan!!! Muốn đấu tranh kiểu gì cũng được miễn là đừng có .... lật đổ chế độ cộng sản, để bọn chúng còn tiếp tục ngồi trên đầu chúng ta để bóc lột xương máu của người dân!
Anh Tý:
- Thưa ông, có người đã trích dẫn ra một câu nói của Lê Nin, đại khái như vầy: " .... cách mạng không phải là một âm mưu, mà là sự vùng dậy của giai cấp tiên phong. Âm mưu có nghĩa là một kế hoạch được xếp đặt và có những tính toán trước. Còn sự vùng dậy là một hành động bất chợt khi những điều kiện khách quan và tâm lý đã chín mùi"
Như vậy có nghĩa là nếu mình muốn làm cách mạng để lật đổ bọn cộng sản thì mình phải làm đúng y như những lời dạy này của ông thầy Lê Nin, phải không ông?
Ông Khải:
- Có chắc đây là câu nói của thằng Lê Nin hay không, hay là do một thằng chó nào nó phịa ra rồi lại cứ cắm đầu vào mà học? Mà giả sử rằng đúng là thằng chó Lê Nin nó có nói như vậy thì lời nói của nó có xứng đáng để cho mình học hoặc noi theo hay không? Thế giới này có sáu tỷ người, không lẽ chỉ có một mình thằng Lê Nin mới biết cách làm cách mạng?
Cái thằng chó nào đó nó không hiểu hai chữ "cách mạng" hay sao mà phải trích dẫn câu nói của Lê Nin? Mà nếu nó có hiểu thì liệu nó có thể viết ra định nghĩa hai chữ "cách mạng" theo sự hiểu biết riêng của nó không hay là lại lật tự điển Webster ra chép?
Trong tiếng Việt, hai chữ "âm mưu" thường được dùng với ý nghĩa xấu, ví dụ như âm mưu ám sát, âm mưu chiếm đoạt tài sản, âm mưu ăn cướp tiệm vàng ..v..v.. Còn nếu như hiểu hai chữ "âm mưu" như là một kế hoạch, một sự chuẩn bị thì bất cứ việc làm gì ở trên đời cũng phải có một sự chuẩn bị, một kế hoạch hành động thì mới mong có kết quả tốt. Ví dụ, ông chỉ nói một điều hết sức đơn giản là việc nấu một nồi cơm. Trước tiên cháu phải chẻ củi, nhóm lửa rồi sau đó là vo gạo, khi cơm đã cạn thì bớt lửa và gắp than để lên nắp vung.
Cháu thấy không, một việc rất bình thường là nấu cơm cũng cần phải có sự chuẩn bị, nếu hết củi thì phải đi kiếm củi, nếu hết rơm thì phải đi kiếm rơm, huống hồ gì sự việc rất quan trọng, lớn hơn rất nhiều là làm cách mạng mà không cần phải có "âm mưu"? (sự chuẩn bị)
Tóm lại, đây là câu nói, nếu đúng là của Lê Nin thì câu nói này cực kỳ ngu xuẩn. Và càng ngu xuẩn hơn nữa khi có những thằng ngu sao chép lại những lời "vàng ngọc" này để "dạy" những người khác làm cách mạng!
Anh Tý:
- Thưa ông, có người cho rằng phải chờ tình hình thế giới thuận lợi thì trong nước mới nên phát động những cuộc đấu tranh. Còn khi tình hình chưa thuận lợi thì nên kiên nhẫn nằm chờ thời! Ông có ý kiến gì không?
Ông Khải:
- Tình hình thế giới KHÔNG BAO GIỜ THUẬN LỢI ĐỐI VỚI NHỮNG KẺ HÈN NHÁT VÀ BỊ VIỆT CỘNG MUA CHUỘC! Lúc nào những thằng hèn nó cũng tìm ra một lý do gì đó để kết luận rằng tình hình thế giới chưa thuận lợi! Không lẽ chúng ta cứ nằm chờ cho đến khi nào 162 nước trên thế giới đồng lên tiếng:"thưa các ông đấu tranh, cả thế giới chúng tôi đã sẵn sàng ủng hộ các ông rồi đây. Xin mời các ông thức dậy để tranh đấu, để lật đổ cộng sản!" Bọn việt gian cộng sản đã mua chuộc một số tên cò mồi chính trị ở hải ngoại để những tên này dùng thế võ "câu giờ", kéo dài sự cai trị cho bọn cộng sản!
Anh Tý:
- Thưa ông, thế còn cái gọi là "tâm lý chín mùi"?
Ông Khải:
- Đã 63 năm rồi mà tâm lý chưa chín thì đến bao giờ mới chín? Tâm lý nó đã chín mùi tới mức một người đàn bà dân oan đã dám ra trước trụ sở thanh tra trung uơng của việt cộng, tụt quần, cởi truồng 100% rồi kêu tên thằng Triết và thằng Dũng ra ăn ... lồn của bà!
Và mới đây nhất, trong buổi họp với ủy ban "nhăn răng" thành phố Hà Lội ngày 20 tháng 9 năm 2008, đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt đã phát biểu những câu tuy nhẹ nhàng, lịch sự nhưng rất đau cho bọn đầu gấu việt cộng:
- Tự do tôn giáo là cái QUYỀN chớ không phải là cái ân huệ XIN-CHO! (ví dụ như được nhà nước cho phép tổ chức lễ Giáng Sinh. Đó là cái "ân huệ" của đảng và nhà nước ban cho giáo hội Công Giáo!)
- Chúng tôi đi nước ngoài rất nhiều, chúng tôi rất là nhục nhã khi cầm cái hộ chiếu Việt Nam, đi đâu cũng bị soi xét, chúng tôi buồn lắm chứ, chúng tôi mong cho đất nước mình mạnh lên.
Hai câu nói này chứng tỏ sự dũng cảm của đức Tổng Giám Mục, dám mặt đối mặt, trong một buổi họp công khai, giữa bá quan văn võ, nói thẳng ra vấn đề với bọn đầu gấu việt cộng! Cái hộ chiếu của việt cộng là một sự nhục nhã! Một thùng nước lạnh dội lên đầu những thằng trong bộ chính trị! Tự do tôn giáo là một cái QUYỀN đương nhiên người dân phải được hưởng, cớ sao phải đi XIN để được CHO? Một thùng nước lạnh khác tạt vào mặt những thằng đầu gấu!
Nhưng có lẽ bọn chúng không biết nhục vì da mặt của thằng nào cũng dày hơn da trâu, đạn AK bắn không thủng!!!
Nói đến đây, ông Khải tạm ngưng để tiếp tục uống bia và nhậu tiết canh chó. Ông nói với thằng cháu đích tôn:
- Ông cháu mình thanh toán hết dĩa tiết canh này đi. Phải thừa nhận tay bộ đội phục viên này có tay đánh tiết canh chó. Cháu xắt thêm một ít củ giềng để cân bằng âm dương. Thịt chó cái vàng rất bổ âm, chữa được bệnh yếu thận và bệnh .... vãi đái ra quần! Mấy thằng đấu tranh dân chủ ở hải ngoại, sở dĩ hay vãi đái ra quần khi nghe nói tới Thiên An Môn là vì bọn chúng không được ăn thịt chó mực hoặc chó vàng!
Anh Tý vui vẻ cùng ông nội thanh toán sạch sành sanh món tiết canh chó ngon tuyệt vời. Uống hết ba lon bia, anh hơi ngà ngà nhưng vẫn còn tỉnh táo và rất hăng say, tha thiết với bài học chính trị. Thế là anh lại hỏi tiếp một câu hỏi nữa:
- Thưa ông, cho phép cháu hỏi ông một câu cuối cho buổi học chính trị ngày hôm nay. Cháu nghe người ta xì xầm bàn tán về ông "giám mục" Nguyễn Văn Sang, thuộc giáo phận Thái Bình. Ông có ý kiến gì về nhân vật này không?
Ông Khải bắn một bi thuốc lào kêu ro ro thật êm tai, nhả khói dày đặc, thơm phức rồi mới khề khà nói:
- Cái thằng đó là việt gian cộng sản đấy. Nó được kết nạp vào đảng từ hồi chín năm kháng chiến đấy, được hơn 50 tuổi đảng rồi! Lúc ấy ông đang ở trong quân đội, ông biết nó rất rõ. Hiện giờ nó là con rắn độc hai đầu, đang khoác áo "giám mục". Trong vụ đấu tranh đòi tòa Khâm Sứ hồi năm ngoái, chính nó đã đóng vai trò "hòa giải", góp phần dập tắt cuộc tranh đấu của giáo dân Hà Nội! Bây giờ nó lại xuất hiện, lại bổn cũ soạn lại, tình nguyện đóng vai trò "hòa giải" Nó lại còn vờ vịt tuyên bố "chào các bạn, tôi đi tù" hoặc "chữ tu liền với chữ tù một vần" Người nào không biết cứ tưởng nó là vị chăn chiên thực lòng tranh đấu, đi theo nó là chết! Ghê gớm thay con rắn độc làm cò mồi chính trị!
Thôi bữa nay ta tạm ngưng nơi đây. Khi tình hình có những biến chuyển mới, cháu cứ lại đây, ông cháu mình sẽ tiếp tục thảo luận.
Lúc này đã gần nửa đêm vậy mà lúc anh Tý đạp xe đạp ra về, anh vẫn còn nghe những tiếng cầu kinh của hơn 10 ngàn giáo dân từ xa vọng lại. Nếu không bị bọn công an cản đường và bị trời mưa thì buổi đọc kinh hôm nay có thể lên đến khoảng 100 ngàn người! Một con số kỷ lục chưa từng có! Cơn đại hồng thủy sắp đến rồi. Nó sẽ quét sạch cái chế độ việt gian cộng sản xuống dưới địa ngục!
Trần Thanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét